Đôi mắt to của Thẩm Niệm chợt lóe lên.
Vẻ mặt cô khinh thường tờ tiền in hình chủ tịch Mao mà Nhậm Tử Sâm đưa tới, nhưng ngay khi thiếu niên muốn cất đi, cô bắt lấy.
Đầu ngón tay hai người chạm vào nhau, Nhậm Tử Sâm như bị dòng điện đánh trúng.
Thậm chí cậu còn cảm giác được, khi Thẩm Niệm nhận lấy tờ nhân dân tệ, đầu ngón tay cố ý vẽ một cái trên ngón tay cậu.
Mẹ nó!
Cậu bị trêu chọc à?
Thẩm Niệm bỏ một trăm tệ vào túi, khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay luôn tràn đầy nụ cười, giống như bất kể xảy ra chuyện gì, cô luôn có thể mỉm cười đối mặt, giống như hoa hướng dương vĩnh viễn không héo rũ.
Nhậm Tử Sâm lớn hơn Thẩm Niệm một tuổi, đã sớm là đàn ông trưởng thành.
Nam sinh tuổi này, hiểu quá rõ một cô gái nhỏ như Thẩm Niệm nguy hiểm cỡ nào.
Vốn không muốn quản cô, nhưng không hiểu sao trong đầu Nhậm Tử Sâm lại tưởng tượng ra việc Thẩm Niệm bị mấy tên côn đồ bắt nạt trên đường trở về.
Trẻ con, thật là rắc rối!
Khuôn mặt tuấn tú của Nhậm Tử Sâm trầm xuống: "Đi thôi, tôi đưa cậu trở về!"
Thẩm Niệm không vội về nhà.
Tròng mắt cô đảo quanh, bộ dạng giật mình đầy giảo hoạt: "Bạn học Nhậm, bây giờ cậu bỏ nhà ra đi, chút tiền kia cũng không thể dùng quá lâu, có phải cậu định lập nghiệp không?"
Nhậm Tử Sâm là một thiên tài.
Đời trước, về sau Thẩm Niệm mới biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-duoc-hotboy-truong-cung-chieu-tren-dau-qua-tim/2215815/chuong-12.html