Nhậm Tử Sâm tận mắt nhìn thấy Thẩm Niệm nhét thẻ ngân hàng vào trong túi.
Cô đứng dậy định rời đi.
Khoảng thời gian này Nhậm Tử Sâm luôn liều mạng học tập, vất vả lắm mới kết thúc kỳ thi tháng, cậu muốn hẹn Thẩm Niệm cùng ăn một bữa cơm.
Nhưng dường như Thẩm Niệm không có ý nghĩ này.
"Niệm niệm, sắp trưa rồi, cậu muốn ăn cái gì?"
Nhậm Tử Sâm khẽ kéo cà vạt một chút, vội vàng muốn Thẩm Niệm nhìn ra vẻ đẹp trai của cậu.
Tuy nhiên, đôi mắt của cô gái rất thản nhiên, mặc dù thuần khiết nhưng cũng cực kỳ linh động, lóe lên như thể biết nói chuyện.
Sao trên đời lại có một cô gái vừa xinh đẹp vừa đáng yêu như thế nhỉ?
Trước khi gặp được Thẩm Niệm, Nhậm Tử Sâm luôn rất xem thường mấy đứa trong đầu chỉ có yêu đương.
Nhưng bây giờ, ngoại trừ bộ não ra, toàn bộ cơ thể cậu cũng toàn là tế bào tình yêu.
Lần trước hôn Thẩm Niệm ở thôn Thanh Thủy, mỗi khi đêm khuya thanh vắng, cậu lại nhớ cô đến phát điên.
Cậu khát vọng cảm giác môi răng hai người chạm vào nhau.
Hơn tất cả là nỗi lưu luyến hương vị của Thẩm Niệm.
Cô giống như một bông hoa đào nở vào mùa xuân, khiến người ta say mà chẳng hay biết.
Nhậm Tử Sâm không muốn để Thẩm Niệm đi, trong lòng cậu nghĩ như vậy, ngoài miệng cũng nói như vậy: "Niệm Niệm, cậu đừng đi."
Thẩm Niệm lo cậu lại muốn làm gì đó.
Sao tên vô lại này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-duoc-hotboy-truong-cung-chieu-tren-dau-qua-tim/2215756/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.