Sau khi anh mất 1 tháng cậu đã khôi phục lại tinh thần,phấn chấn hơn 1 chút nhưng ánh mắt lại vô hồn lạnh lùng đến cùng cực.Cậu dùng số tiền còn lại thuê người tìm thông tin kẻ đã hại cậu.Và cuối cùng cũng trả thù được cho anh,tuy nhiên khiến cậu phải đánh đổi nhiều thứ.
Trên cầu,cậu đứng nhìn xuống dòng sông đục ngầu đang chảy xiết dữ dội
- Anh,em xin lỗi vì đã khiến anh thành như vậy.Suy cho cùng đều do em mù quáng,không phân rõ được thật giả.Khiến anh chịu khổ rồi em xin lỗi
- Còn về vấn đề giữ lời hứa sống tốt với anh em xin lỗi,có vẻ như em thất hứa với anh rồi.Em không đủ mạnh mẽ để sống tiếp khi thiếu anh.
Cậu bước chân qua thành ngăn cách gieo mình xuống dòng sông lạnh lẽo ngày đông,những giọt nước bắn lên rồi biến mất cũng như người con trai ấy biến mất giữa dòng đời.Cậu đã chịu quá đủ rồi mong kiếp sau sẽ không phải như vậy nữa.Xác cậu cũng nổi lên ngay sau đó ở dưới thượng nguồn,gia đình cậu khi hay tin cũng rất ngỡ ngàng.Mới có mấy tháng vậy mà cậu đã đi rồi,có vẻ như họ đã quá vô tâm,suy cho cùng cậu vẫn là đứa con họ nuôi những 18 năm.Dùng chút tình nghĩa cuối cùng họ cũng đem cậu về chôn cất.Nhưng cũng chỉ một thời gian sau,tất cả đi vào quên lãng,họ cũng quên đi cậu.Trên nấm mồ xanh cỏ một bóng hình hiện ra:
- Mong kiếp sau không còn phải chịu khổ đau nữa/nụ cười tỏa nắng rồi sau đó bóng hình ấy biến mất/
*bừng tỉnh*
- Ha,sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dua-con-rieng-nhu-toi-chi-muon-lam-ca-man/3600558/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.