Bà nhìn ta chằm chằm, ngã xuống đất.
Khóe miệng vẫn còn vương nét cười.
Ta biết, đây là điều cuối cùng bà làm cho con gái mình.
Triệu Diễn ôm chặt lấy ta, cả người run rẩy.
“A Ngư…”
“Sao nàng lại ngốc như vậy! Nếu nàng có mệnh hệ gì, ta biết sống sao đây!”
Ta mỉm cười yếu ớt, “A Ngư không nghĩ nhiều như vậy, chỉ muốn bảo vệ chàng.”
Hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ta.
“A Ngư…”
Khoảnh khắc này, ta cảm nhận rõ ràng Triệu Diễn đã hoàn toàn yêu ta.
Chẳng ai có thể cự tuyệt một người phụ nữ sẵn sàng hy sinh tính mạng để bảo vệ mình.
Kim ma ma nằm trên đất, tắt thở.
Trên cổ tay lộ ra bên ngoài, bà đeo một chiếc vòng ngọc đã được sửa chữa.
Có thể thấy rõ ràng, chiếc vòng ngọc đó chất lượng bình thường, lại còn bị gãy thành ba khúc.
Tay nghề của người thợ mà cô ta tìm quả thật chẳng ra gì.
Cho dù là thợ giỏi đến đâu, cũng không thể nào khiến ngọc vỡ trở lại nguyên vẹn như ban đầu.
Trên màn hình toàn là bình luận thương cảm Kim ma ma.
Chỉ có ta là không thương hại bà ta.
Bản chất bà ta và Tạ phu nhân là cùng một loại người.
Con gái mình là người, con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doi-nay-ta-khong-nghe-ai-ca/3741665/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.