Sau khi thị tẩm xong, ta lén bưng tới một chéc thuốc tránh thai.
Đột nhiên trước mắt ta chợt xuất hiện một loạt các bình luận.
[Nữ chính đúng là ngu ngốc! Hoàng Thượng khó có con nối dõi nhưng nàng ta được sinh ra đã có cơ thể khỏe mạnh, chỉ cần sinh được hoàng tử, sẽ được hưởng vinh hoa phú quý suốt đời, thế mà nàng ta lại uống thuốc tránh thai!]
[Đúng rồi đó, sau khi nàng ta sinh được hoàng tử, Hoàng thượng chỉ độc sủng một mình nàng ta, đừng nói là có biết bao nhiêu nở mày nở mặt.]
Nhưng ta lại cười lạnh trong lòng.
Ở kiếp trước, ta cũng chính là nghe theo những lời bình luận chec tiệt này.
Mà chỉ trong vòng năm năm,ta đã sinh cho Hoàng thượng ba nhi tử, hai nữ nhi.
Thế nhưng những đứa con của ta đều bị hắn giao cho Hoàng hậu, cũng chính là thanh mai trúc mã với hắn nuôi dưỡng.
Phu thê bọn họ hạnh phúc, con cái đông đúc, yêu thương nhau và vững vàng trên ngôi hoàng đế.
Còn ta cũng vì thế mà bị bệnh nặng rồi chec thảm.
Sống lại một đời, tangược lại muốn nhìn xem.
Một vị hoàng đế mà không có con nối dõi thì làm sao giữ vững được ngôi vị này?
(...)
1
Thị tẩm xong, ta lén bưng tới một bát canh tránh thai.
Trước mắt bỗng hiện lên một loạt bình luận:
[Nữ chính hồ đồ! Hoàng thượng khó có con nối dõi, nàng lại có thiên phú dễ thụ thai, chỉ cần sinh hạ hoàng tử, vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết, uống canh tránh thai làm gì!]
[Phải đó, sau khi nữ chính sinh con, hoàng thượng còn độc sủng nàng một mình, biết bao nhiêu là oai phong.]
Ta cười lạnh trong lòng.
Kiếp trước, ta đã nghe theo cái đám bình luận vớ vẩn này.
Chỉ vỏn vẹn năm năm, ta sinh cho hoàng thượng ba trai hai gái.
Nhưng tất cả đều bị hắn đem cho hoàng hậu, người thanh mai trúc mã của hắn nuôi dưỡng.
Vợ chồng bọn họ con cái đầy đàn, ân ái mặn nồng, vững vàng nắm giữ giang sơn.
Còn ta thì vì thế mà suy nhược thân thể, c.h.ế.t thảm.
Kiếp này, ta muốn xem thử.
Một hoàng đế không có con nối dõi, làm sao ngồi vững trên ngai vàng này?
1.
Sau màn ân ái, ta lười biếng nằm gọn trong lòng Triệu Diễn, ngón tay khẽ vẽ vòng tròn trên n.g.ự.c chàng.
Chàng bắt lấy bàn tay nghịch ngợm của ta, giọng khàn khàn vì thỏa mãn:
"Đừng náo nữa, trẫm ngày mai còn phải lâm triều..."
Ta vòng tay qua cổ chàng, cố ý hạ giọng, hơi thở nóng bỏng phả vào tai chàng:
"Bệ hạ, thiếp vẫn còn muốn..."
Lời còn chưa dứt, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]