Nhìn tấm bảng Tôn phủ, Nam Cung Hàn khôngkhỏi ngẩn người. Nhớ kiếp trước cũng đã từng tới nơi này, lúc đó tronglòng hắn chỉ nghĩ cách lợi dụng người của Tôn gia để tranh đoạt đấutrong triều. Hoàn toàn không xem trọng khi gặp Ngọc Nhi.
Nhưng bây giờ hắn lại xem những việc đấu tranh ấy là thứ vô nghĩa, chỉmong chờ được gặp người mà kiếp trước hắn xem là không khí. Sự đời thậtsự rất khó đoán.
Có những thứ khi mất đi rồi mới biết nó quan trọng như thế nào với mình. Trước đây Nam Cung Hàn hắn đã không nhận ra điều ấy, để rồi phải sốngtrong đau khổ ân hận tới lúc chết.
Sự kiên định trong mắt hiện lên đầy kiên quyết. Kiếp này sống lại, hắntuyệt đối sẽ không ngu ngốc đánh mất lấy hạnh phúc nữa, một lần mù quáng sai lầm đã khiến hắn hối tiếc suốt đời rồi.
Lúc này trong đại sảnh đã có vài người chờ đợi. Người ngồi ghế gia chủlà một lão bà lớn tuổi, tóc bạc trắng búi cao cài trâm ngọc, thân là yphục vải sam y đỏ thẳm thêu cành sen vàng tươi, khóe mắt nếp nhăn giànua như ẩn hiện, nhưng vẫn không che dấu được sự uy nghiêm của một chủmẫu đứng đầu. Đứng kế Tôn lão phu nhân là Đại phu nhân Lâm Thị, hôm naybà ăn diện cực kì xinh đẹp, dung mạo trang điểm thanh nhã, cao quý, xiêm y hình hoa sen dưới thân váy tím, áo thân dài bạch kim y tới chân. Tócđen tuyền được búi làm thành kiểu phu nhân có chồng, trâm phượng vàngđính trân châu được khắc hình hoa văn mai đỏ trên thân được, trong thậtđep, cắm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-kieu-the/753858/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.