Tiêu Hoà Đế sủng sốt mất một lúc lâu sau mới hồi phục tinh thần,lúng túng nói:"Khanh Khanh,hẳn là con chỉ nhầm đi?"
Lục Khanh đứng thẳng người:"Không có sai a phụ hoàng,nhi nữ chính là muốn chọn chàng nha."
Tiêu Hoà Đế tức đến rung râu:"vớ vẩn,hồ nháo!"
Lục Khanh lại kì quái nói:"Không đúng a,tiếp theo phụ hoàng không phải là nên hỏi Cửu Cửu,à không,Quân Diễm Cửu,chàng có nguyện ý lấy ta không?"
Hô cả tên húy của y,cả triều văn võ bá quan sôi nổi hít một ngụm khia lạnh.
Một đôi mắt đen sâu thẳm nhìn xoáy vào nàng,mang theo cảm giác áp bức vô hình.
Lục Khanh chớp chớp mắt nhìn y.
Còn chưa chờ Tiêu Hoà Đế mở miệng,Quân Diễm Cửu từ từ nói,giọng điệu không nhanh không chậm:"Thưa công chúa,nô tài không muốn."
Nàng một chút cũng không tức giận,cười tủm tỉm nhìn y,giống như một bé tiểu hồ ly đang đánh giá con mồi của chính mình.
"Ngươi tự xưng là nô tài,nô tài còn có đường lựa chọn sao?"Thanh âm nàng không lớn,nhưng lại khí thế thập phần,tư thái cao quý không thể phủ nhận.
Đó là khí chất trời sinh của đệ nhất công chúa hoàng tộc.
Mà phía đối diện,nam nhân kia hung hăng trừng liếc nàng một cái.
Cả triều văn võ bá quan cảm thấy cả thế gian hư ảo,ngẩng đầu một cái,lại chạm phải Quân Diễm Cửu,ánh mắt tựa hồ chứa dao.
"Công chúa,này người đùa không vui."
Lục Khanh ngược lại nhìn về phía phụ hoàng.
"Phụ hoàng~"
"Hoàng nhi năm mười năm tuổi,dùng kế làm Khương quốc lui binh,phụ hoàng đã nói,có thể đáp ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613625/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.