Một canh giờ sau,Tô Diệc Thừa liền nghe được công chúa đêm nay hạ dược hắn,đem gạo nấu thành cơm.Hắn sửng sốt một lúc,rồi sau đó vuốt cằm cười.Hắn chắc chắn,vị công chúa ngây thơ ngu ngốc kia vẫn là thích hắn,bằng không,sẽ không tự mình dâng đến cửa.Còn về tên thái giám chết bầm kia,nguyên nhân là vì kiêng kị hắn sao?.Nghĩ được như vậy thì công chúa này cũng không ngốc,chỉ là...nàng sao có thể là đối thủ của lão cáo già kia chứ?
Mặc dù nghĩ thế,hắn vẫn rất mong chờ đêm nay,như vậy,kế hoạch của hắn liền có thể thực hiện.Hắn sẽ làm cho tất cả biết chuyện này,như vậy,công chúa không thể không gả cho hắn.Nghĩ đến đây,hắn lập tức đi lập danh sách,làm thiệp mời lặng lẽ đưa đi.
Đến đêm,hắn dựa theo ước định,đi đến tửu lâu.
Quả nhiên,vừa ngồi xuống không lâu đã thấy Lục Khanh bước tới,y phục lộng lẫy tinh xảo.
Đẩy cửa ra,hắn còn làm ra vẻ kinh ngạc:"Công chúa,sao lại là người,còn Lục viên ngoại đâu?"
Lục Khanh nói:"Thực ra không có viên ngoại nào cả,là chính bản công chúa muốn gặp chàng."
Tô Diệc Thừa vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Công chúa muốn gặp vi thần,trực tiếp triệu kiến là được,hà cớ gì phải lấy danh Lục đại nhân để gặp mặt?"
"Bởi vì..."
Thâý nàng che che giấu giấu,trong lòng hắn không khỏi cảm thấy buồn cười.
"Bởi vì ta có chuyện muốn cùng Tô đại nhân giãi bày,ở trong cung nói chuyện,chỉ sợ có điểm không tiện,làm Tô đại nhân chê cười rồi."
"Sẽ không." Hắn nhấp một ngụm trà.
"Công chúa có gì phân phó,người cứ việc nói,đừng ngại."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613623/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.