" Ta xem ai dám. "
Lục Khanh từ trong tửu lầu bước ra. Trên mặt nàng mang mặt nạ thuộc về " Lục gia ", một tay túm lấy Quân Diễm Cửu.
" Tửu lầu này chính là thuộc về Cửu gia, các người muốn động, đã hỏi ý kiến chưa? "
Lục Khanh cũng chưa từng nghĩ tới sẽ cáo mượn oai hùm, dựa vào thế lực Quân Diễm Cửu.
Quân Diễm Cửu mặt không gợn sóng nhưng lại mang một khí thế áp bách, không thể xâm phạm.
" Ồ? Thì ra là tửu lầu của Cửu gia, thất kính, thất kính. " Mí mắt tên quan sai giật giật, tuy nói rằng sợ hãi, nhưng hắn vẫn minh bạch chủ tử chân chính của mình là ai, chủ tử đã phân phó, chỉ có thể tiếp tục làm căng.
" Vương tử phạm pháp xử tội như thứ dân. Cửu gia, tửu lầu này của ngài rõ ràng có vấn đề, phải điều tra rõ ràng, nếu không việc này truyền ra ngoài, e rằng thanh danh của ngài ít nhiều có phần tổn hại.
Quân Diễm Cửu mở miệng " Ngươi muốn tra như thế nào? "
Tên quan sai cầm đầu nói: " Dựa theo quy định, tạm dừng buôn bán, tra xét toàn bộ bếp sau, nguyên liệu nấu ăn, gia cụ, chén bát, tra xem nơi nào có vấn đề, thực khách cũng cần được theo dõi tạm thời. "
" Vậy tổn thất này, bổn đốc công phải chịu? Nếu không phải tửu lầu bổn đốc công có vấn đề,ngươi tính đền bù tổn thất này thế nào? "
Tên quan sai tức khắc xấu hổ.
" Xin lỗi Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613585/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.