Lục Khanh đứng dậy: " Không cần, Không kịp nữa rồi. "
Loại độc này phải uống mới phát huy tác dụng, hơn nữa còn vô cùng đắng, không ai có khả năng ép hắn uống vào bởi vì bất kể phát ra âm thanh hay tiếng giãy giụa đều thu hút thị vệ tới.
Cho nên
Độc dược chính là do hắn tự mình uống.
" Cái tên ngu này, đang yên lành lại tự mình uống độc, chẳng nhẽ hắn không biết loại độc này một khi uống vào sẽ dẫn đến thủng dạ dày, cửu tử nhất sinh sao? Thân là trữ quân Khương quốc, liền như vậy muốn chết? "
Lục Khanh tràn đầy nghi hoặc.
Cung nhân đang thu dọn một tòa thiên điện cho Khương Thù tĩnh dưỡng, Lục Khanh lại sai người bưng tới một chậu nước muối to, trực tiếp bóp miệng ép Khương Thù uống hết, sau đó lại sai một tiểu thái giám móc hết nước vừa uống nhổ ra.
Kỳ thật nàng biết trên người có một huyệt vị, có thể làm hắn nhổ ra dễ dàng, nhưng ở tình huống không làm hại đến tính mạng hắn, liền muốn cơ thể hắn chịu tra tấn nhiều chút.
Từ nãy đến giờ Khương Thù vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, hơn nữa sắc mặt ngày càng trắng bệch, cứ như vậy đến ba lần, Lục Khanh mới đem tàn dư chất độc trong dạ dày rửa sạch sẽ.
Còn lại hầu như đã xâm nhập vào trong máu, chỉ có thể châm cứu.
Việc này tất nhiên Lục Khanh sẽ không đích thân làm. Dù gì cũng là nam nhân, trừ bỏ Quân Diễm Cửu, cơ thể ai nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613566/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.