" To gan. "
Là thị vệ thân cận của công chúa, Mạc Ly.
Hắn chỉ có thể thành thật dừng cách giường bàng ba mét.
" Tô Đại Nhân tới tìm bản công chúa gấp như vậy là vì chuyện gì? " Lục Khanh tùy tiện hỏi một câu.
" Công chúa! Người nhất định phải làm chủ cho hạ quan! " Tô Diệc Thừa bày ra bộ dạng đáng thương nói một câu.
Lục Khanh mờ mịt: " Bản công chúa có thể làm chủ cho ngươi chuyện gì chứ? "
Tô Diệc Thừa liền kể lể, thêm mắm dặm muối đem chuyện hắn bị người ta " khinh nhục " ở tửu lầu nói một lần.
Bất quá hắn không đem chuyện mình nhân vơ phò mã nói ra, mà chỉ nói
" Bởi vì thần lúc ấy quá nóng giận, chỉ là muốn hù dọa hắn một phen, tìm công đạo, thần liền nói với hắn, thần là người của công chúa.
Kết quả hắn nghe xong không những không chút sợ hãi lại còn buông lời khinh bỉ miệt thị công chúa người, nói là thần nếu là người của công chúa, đánh cũng không oan. "
Lục Khanh không nhanh không chậm phe phẩy quạt lông vũ trong tay, càng nghe càng buồn cười.
Tên giẻ rách này lại tới tìm nàng chủ trì công đạo?
Ha.
Mà bên kia Tô Diệc Thừa vẫn ôm một bung căm tức.
" Thần dù có mất hết mặt mũi cũng không đáng gì, nhưng hắn vậy mà lại dám coi thường công chúa? Thần từ khi hồi phủ càng nghĩ càng khó chịu, người là kim chi ngọc diệp, thân phận tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613558/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.