Nói xong Lục Khanh chấp tay hành lễ, vô cùng tôn kính.
Tri phủ lau mồ hôi trên trán.
Tên này muốn chết sao, vụ án này kinh động tam hoàng tử không nói, bây giờ còn muốn làm phiền đến công chúa điện hạ?
"Đủ rồi." Quả quân cơ cắt ngang. "Việc cỏn con này hà tất kinh động đến công chúa, chỉ là một cái bình nhỏ, có liên quan gì đến vụ việc này cơ chứ?"
"Đương nhiên có liên quan."
Lục Khanh giơ cái bình lên, nhấn mạnh từng câu: "Theo giám định, thứ trong bình này không hề có công dụng dưỡng da nào cả mà chính là nguyên nhân dẫn đến mãnh thú tấn công. Bởi vì trong đây là chất lỏng được lấy sau khi giết chết hổ con."
Từng câu từng chữ thốt ra đều làm đám đông dậy sóng.
Quả Nhạc hét lớn: "Nói láo! Ngươi ngậm máu phun người!"
Lục Khanh liếc nàng ta một cái kinh thường: "Quận chúa vừa nãy còn nói không nhớ rõ đây có phải bình của mình không, sao giờ lại kích động như thế?"
Nàng tiếp tục giải thích: "Đối phương vì muốn che giấu mà cho thêm rất nhiều hương thảo, nhưng mấy loại hương thảo này chẳng hề ảnh hưởng đến việc hổ mẹ lần ra dấu vết, mùi hương này chắc hẳn sợ săn lâu năm không xa lạ gì vì trong rừng hổ mẹ thường căn cứ vào mùi này tìm kiếm hổ con.
Mà đương nhiên sau khi hổ con bị sát hại hổ mẹ cũng có thể căn cứ vào đó lần ra hung thủ, sinh ra tính công kích mạnh mẽ.
Mà loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613534/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.