"Người... Sao người lại tới đây?" Đến cả giọng nói cũng mang theo vài phần trẻ con. 
Lục Khanh phát hiện bản thân tức giận không nổi nữa rồi. 
"Tại sao ta lại tới? Ngài nói xem tại sao ta lại phải tới? Ta tới để xem ngài đã chết hay chưa!" 
Lục Khanh tức giận nói: "Vậy mà ngài liên tục hai lần cho bản công chúa leo cây, có phải Đốc Công đại nhân đây thấy thế giới này không còn tươi đẹp nữa, muốn bản công chúa một đao tiễn ngài xuống hoàng tuyền hay không?" 
"Không... Không có." Hắn lẩm bẩm, cầm tay nàng dắt đi "Nàng tới đây." 
Hắn đưa nàng tới hậu viện, trong viện có một gốc quế hoa, bên cạnh đặt một bàn gỗ nhỏ bên trên còn dập dìu ánh nến, hoa quả, trà bánh bày biện đủ cả, có thể thấy người nào đó rất dụng tâm bày trí. 
"Nàng ngồi đi." Hắn ngồi xuống bên cạnh sau đó thuận thế bế Quân Bảo đang nằm ăn cỏ bên cạnh lên. 
Lục Khanh sợ ngây người. 
Quân Diễm Cửu uống say hệt như đứa trẻ lên sáu vậy! 
"Ngài vì ta mà chuẩn bị sao?" 
Quân Diễm Cửu ngốc manh gật đầu thật mạnh. 
Lục Khanh cuối cùng cũng hiểu rõ. Nếu đã chuẩn bị kỳ công như vậy mà không mời nàng tới, nhiều khả năng là sợ nàng thấy được dáng vẻ say rượu lúc này. 
Nhưng hắn trăm tính ngàn tính cũng không tính tới nàng sẽ xông thẳng tới. 
Cổ nhân có câu người say hay nói thật lòng, Lục Khanh mơ hồ cảm thấy lần này mình bắt được cơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613531/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.