Trái tim Lục Khanh lỡ một nhịp.
Thì ra phụ hoàng đã sớm biết chuyện này? Người tìm Quân Diễm Cửu là vì thế.
Vậy mà còn giả bộ trước mặt nàng?
"Nô tài tuân chỉ." Quân Diễm Cửu trầm ổn lên tiếng.
Lục Khanh suy nghĩ không hiểu vì sao trong lòng nảy lên một cảm giác kỳ quái.
Có lẽ gương mặt Quân Diễm Cửu và nam nhân trong bức họa kia quá đỗi giống nhau, làm nàng không thể không suy nghĩ.
Chỉ là nàng đã trọng sinh một lần, kiếp trước nàng cùng Quân Diễm Cửu bên nhau mười năm, đến tận khi hắn ra đi trong vòng tay nàng, nàng cũng không hề biết hắn có thân phận như vậy.
Hắn với nàng không giấu nhau bất cứ chuyện gì, căn bản không có bí mật nào đáng nói. Nếu Quân Diễm Cửu thật sự là thái tử Khương quốc lưu lạc, không có khả năng nàng không phát hiện ra.
Nàng suy nghĩ mông lung như vậy chẳng mấy chốc đã về đến Kiêu Dương điện. Vừa đẩy cửa bước vào nàng liền bị cảnh trước mắt dọa ngây người.
Trong viện nàng xuất hiện mấy cây chuối tây cực kỳ lớn.
Có hai cây còn cao bằng nàng, trên ngọn còn có hoa vàng, từng đóa lớn như mào gà.
Nàng từ bé tới giờ chưa từng thấy loại thực vật nào kỳ quái như vậy.
"Đây là cái gì?" Nàng hỏi.
Một cung nhân bước lên.
"Thưa, đây là lễ vật thái tử Khương quốc đưa tới. Đây là loài lay ơn vô cùng quý giá."
????
"Hắn mang tới chỗ ta làm gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613514/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.