"Là Cửu Cửu, không sợ."
Thân mình Quân Diễm Cửu khẽ run lên.
Đối với sự ấm áp nhu vậy, chỉ sợ lồng ngực hắn có được bao phủ bởi hàng ngàn, hàng vạn lớp băng dày đi chăng nữa cũng sẽ bị tan chảy ngay lập tức.
Giọng hắn khàn đi, hỏi: "Vì sao không sợ?"
Vừa nói vừa không tự chủ được nâng cằm nàng lên, hai bàn tay bao bọc lấy hai má mềm mại, sau đó lại duỗi tay luồn vào trong mái tóc đen dài.
Lục Khanh ngước mặt lên, khuôn mặt xinh đẹp giống như quả hồng chín đỏ: "Bởi vì là chàng mà, là Cửu Cửu của ta...của ta."
Hai chữ phu quân kia quả thực rất khó nói ra, nàng lại thẹn thùng áp mặt vào người hắn.
"Cái gì của nàng?" Hắn xoa xoa đầu Lục Khanh.
"Của ta chính là của ta, chàng hỏi nhiều vậy làm gì, dài dòng." Tiểu công chúa mất kiên nhẫn lẩm bẩm, say đến sắp bất tỉnh, hai tay siết chặt eo hắn, dường như sợ chỉ cần buông tay hắn sẽ chạy mất.
Quân Diễm Cửu: "..."
Hắn nghĩ gì mà lại đi nói chuyện với một con ma men chứ?
"Công chúa uống say rồi, nô tài đưa người về phòng." Hắn khôi phục lại dáng vẻ trầm ổn ban đầu.
"Được rồi."
Lục Khanh tuy có đáp lại, nhưng hai tay vẫn ôm chặt hắn không nhúc nhích.
"Công chúa." Hắn gọi nhưng tiểu cô nương không có bất kì động tĩnh nào.
Hắn lay hai tay Lục Khanh, cụp mắt nhìn. Tiểu cô nương ngủ đến là ngoan ngoãn, hàng mi cong dài, đôi môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613482/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.