Phụtttt. Khương Noãn phun luôn ngụm trà vừa uống.
"Ca muốn Khanh Khanh gả cho Khương Duy ca ca?"
Khương Thù tí thì thổ huyết.
"Cái gì mà Khương Duy? Khương Thù ca ca vẫn còn sống sờ sờ đây muội không thấy sao? Bộ ta không xứng?"
"Chỉ là..."
Khương Noãn khó hiểu, suy tư nói: "Chỉ là Khanh Khanh bắt huynh làm tù binh mà, huynh không ghi hận sao?"
Khương Thù liếc xéo nàng, trưng ra bộ dạng "trẻ con không hiểu sự đời", sửa lời.
"Không, muội nói sai rồi, đó là nàng đã chinh phục được ca ca. Lúc trước là đoạt được thể xác, sau là chinh phục được trái tim. Ca ca cùng nàng là chính là một mối duyên phận tốt đẹp."
Khương Noãn há hốc nhìn lão đại ca nhà mình.
Nàng thậm chí còn muốn sờ trán Khương Thù xem hắn có phải đang phát sốt không.
"Nhưng mà..."
Khương Noãn nhớ lại dáng vẻ Lục Khanh khi nhắc đến Quân Diễm Cửu, có chút khó xử nói: "Nhưng...chính là Khanh Khanh đã có người mình thích rồi."
Khương Thù nheo đôi mắt nguy hiểm: "Nàng nói với muội à?"
"Vâng." Khương Noãn gật đầu. "Tuy nhiên người đó hiện tại có chút khiếm khuyết."
Khiếm khuyết? Khương Thù phút chốc bùng lửa giận.
Quả nhiên là Tô Diệc Thừa, ta đã hủy dung hắn mà vẫn chưa được sao?
Hắn nghĩ một lát, nói.
"Phù sa không chảy ruộng ngoài, chẳng lẽ muội không muốn Lục Khanh trở thành tẩu tẩu của muội sao?"
"Muội nghĩ xem, bây giờ muội ở Bắc quốc du ngoạn, lại thân thiết với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613472/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.