Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, chỉ cần nhìn thấy nàng là khoé môi hắn lại tự động mỉm cười.
Lục Khanh ôm Quân Bảo trong lòng. Mấy ngày không gặp hình như nó lại béo lên rồi, hình như vừa tắm xong nên thơm tho sạch sẽ nép vào trong lòng công chúa.
"Cửu Cửu ở một mình có chán không? Ta đem Quân Bảo tới bầu bạn với ngài nè. Ta đã huấn luyện Quân Bảo đàng hoàng rồi, sẽ không đi vệ sinh bừa bãi đâu."
Khoé môi Quân Diễm Cửu giật giật.
"Công chúa, người là công chúa, nên chú ý lời nói."
Lục Khanh nhếch mày: "Sao vậy, ghét bỏ bản công chúa? Bản công chúa cảm thấy trước mặt Cửu Cửu không có gì phải che che giấu giấu nên mới nói vậy. Cửu Cửu không phải thích thỏ sao? Cho ngài ôm nè!" Nói xong đưa Quân Bảo qua.
Quân Diễm Cửu không đón lấy, mắt phượng loé lên, nắm lấy cổ tay nhỏ, kéo, ôm trọn nữ hài trong lòng, nhìn ngắm đôi tai thỏ trong lòng nàng.
Lục Khanh ngạc nhiên, cơ thể cũng vì bất ngờ mà hơi giật mình.
Ai da, Cửu Cửu lại ôm nàng như thế, thật ngại quá đi!
Mà Quân Diễm Cửu ngược lại xem như bình thường, tay nghịch thỏ, mở miệng: "Nô tài rất tò mò, nô tài nói thích thỏ khi nào? Hử?"
Lục Khanh sửng sốt đôi chút.
Chẳng lẽ, nàng nhớ lộn Quân Diễm Cửu kiếp trước kiếp này? Mãi sau này Quân Diễm Cửu kiếp trước mới thích thỏ sao?
Nữ hài nằm gọn trong lồng ngực nam nhân, nũng nịu nói: "Vậy ngài không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613453/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.