Sau khi sứ thần đồng ý hợp tác cùng nàng, Lục Khanh sắp xếp thái y tốt nhất cho Khương Thù.
Sau khi được đưa từ nhà lao ra, lồng ngực hắn vẫn luôn đau âm ỉ, nhiều ngày không khỏi, ngược lại tối qua còn sốt cao.
Sau khi nhìn thấy vị thái y kia kê ra phương thuốc giống y hệt những thái y trước, Lục Khanh cau mày.
Nàng đành phải ra tay: "Ngực hắn đang tụ máu bầm, cần giải quyết ngay, nếu không hắn vĩnh viễn không tốt lên được."
Nàng chỉ cho thái y mấy cái huyệt vị, châm cứu xong, quả nhiên Khương Thù phun ra một ngụm máu đen, sau đó hắn thấy hít thở dễ dàng hơn nhiều.
Hắn nhìn Lục Khanh, cảm thấy cả người nàng như phát sáng.
Nhưng sau khi thấy hắn đã ổn, Lục Khanh xoay người đi thẳng.
Đôi mắt Khương Thù vẫn luôn dõi theo nàng.
Hắn nhiều lúc rất muốn bóp chết bản thân.
Rõ ràng có lúc hận nàng nghiến răng, nhưng chỉ cần nàng tốt với hắn một chút, dù chỉ là một chút thôi, hắn đều có cảm giác sung sướng như tiên.
Hắn luôn tự nhủ: "Lục Khanh, ta nhất định sẽ cưới được nàng!"
Về phần Tô Diệc Thừa, hắn đã được thả ra từ hôm qua, chuẩn bị khởi hành đi Khương quốc.
Sở dĩ cử Tô Diệc Thừa đi chỉ vì đúng lúc Bắc quốc cần phái người qua đó.
Tô Diệc Thừa ngoài sáng, còn nàng ở trong tối.
Bề ngoài Bắc quốc cử người đi sứ, đàm phán với Khương quốc, còn nàng lại âm thầm cứu Quân Diễm Cửu. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613430/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.