Quân Diễm Cửu thoáng suy tư: "Bắc quốc, Quân Diễm Cửu."
Bái thiếp được đưa đi, ngay đêm đó, Ám Mị truyền tin đến.
"Gia, Mẫn lão gia tử đồng ý gặp ngài."
Lúc này Lục Khanh mới biết người mà Quân Diễm Cửu muốn gặp là bố vợ cũ của lão già Khương hoàng, Mẫn Quốc Chương.
Nàng có chút tò mò, Cửu Cửu và ông ấy có quan hệ gì nhỉ?
Đến chiều, Lục Khanh đã thay sang nữ trang, mặc một bộ váy hồng nhạt, nàng còn cẩn thận ở trong khách điếm tắm gội trang điểm một hồi.
Gần tối, hai người lên xe ngựa đi đến nơi ở của Mẫn lão gia tử.
Hai người họ đến một con thuyền lớn vô cùng xa hoa, bề thế đang neo đậu bên bờ. Trên thuyền là một tửu lầu khách khứa nhộn nhịp, ai ai nấy đều mặc y phục sang trọng.
Con thuyền này là tài sản riêng của ông ấy, thường ngày giống như một quán rượu di động, khi ông đi vân du tứ phương thỉnh thoảng sẽ ngồi ở đây.
Sai vặt đã sớm đứng chờ ngoài cửa, thấy Quân Diễm Cửu, hắn nói: "Quân đại nhân, là ngài phải không? Mời."
Con thuyền này có tổng cộng ba tầng, hai người xuyên qua những thực khách ở đại sảnh, đi lên cầu thang. Gã sai vặt đưa hai người đến một căn phòng khá yên tĩnh.
Đây là phòng riêng của Mẫn lão gia tử, ông đã sớm ngồi đợi bên trong, trên bàn còn chuẩn bị sẵn đồ ăn ngon, hương vị phong phú.
"Mẫn tiên sinh."
"Mẫn gia gia."
Hai người đồng thanh,cung kính chắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-doc-sung-cuu-thien-tue/2613428/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.