Lúc này, Diệp Trần đã chậm rãi bước vào bên trong Thanh Quang tự, khẽ ngẩng đầu lên, nhìn vào bóng mờ màu vàng kim ở trên đỉnh tòa tháp kia, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái.
Ầm!
Sau sau đó, Diệp Trần đã bay lên trời, trực tiếp nhảy vọt tới hơn trăm mét trên không trung, rồi mới đạp không mà đi, chậm rãi đi tới trước tòa tháp lớn kia.
Chỉ thấy, ở phía trên đỉnh tháp kia, bên trong bóng mờ màu vàng kim, có một ông lão dáng người gầy còm lưng còng xuống, trên người mặc một bộ trường bào phong cách cổ xưa màu đỏ sậm.
Không cần phải hỏi, người này chắc là đại pháp sư Tân Cách cường giả đệ nhất Thiên Trúc quốc.
Dịch Sơn Hà đã từng cẩn thận giới thiệu qua mỗi một loại cao thủ của một quốc gia lớn cho Diệp Trần nghe, mà toàn bộ Thiên Trúc quốc chỉ có một tên cao thủ cảnh giới Nhân Tiên, cho nên chỉ có thể là người ở trước mắt này!
"Đạp không mà đi? Ngươi là Thần Cảnh!"
Ông lão gầy còm kia nhìn thấy Diệp Trần thi triển một màn vừa rồi, trên mặt lập tức hợi lộ ra vẻ ngoài ý muốn, sau đó trong đôi mặt lại lộ ra vẻ cực nóng, dùng tiếng Hoa Hạ rất lưu loát nói:
"Không tệ! Không tệ! Tuổi còn nhỏ như vậy mà đã đạt tới Thần Cảnh, bản pháp sư đã sống hơn một trăm tuổi rồi chưa từng thấy qua được nhân vật kỳ tài như thế!"
"Tiểu tử! Nếu như ngươi nguyện ý bái ta làm thầy, bản pháp sư chẳng những có thể tha thứ cho sai lầm của ngươi tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-tu-tien/3979463/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.