Đường Minh Chí há to miệng, muốn bác bỏ, nhưng lại sợ cha hắn tức giận, lời
Đường Minh Chí há to miệng, muốn phản bác, nhưng là lại sợ tức đến lão gia tử, đã đến bên miệng, cuối cùng lại sinh sinh nuốt trở vào, cúi đầu nói:
"Cha, ta biết sai!"
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn đang suy nghĩ,
"Cha thật đúng là càng già càng hồ đồ! Diệp Trần này tuy rằng lợi hại, nhưng làm sao có thể đánh đồng với Mạc gia ở thành phố Thiên Hải? Không nói trước còn có Mạc Tầm Hoan vị lão tổ kia của Mạc gia, bước vào tông sư Hóa Kình đã hơn hai mươi năm, thực lực khẳng định vượt xa tiểu tử kia, chỉ cần dựa vào Mạc gia có thể nắm giữ tài phú kếch xù, thuê tổ chức sát thủ đỉnh cấp ở hải ngoại, ám sát một tên thiếu niên vừa bước vào Hóa Kình không lâu, chỉ sợ cũng không phải là việc gì khó!"
Đường Minh Chí sở dĩ nghĩ như vậy, tự nhiên không phải là bắn tên không đích.
...
Cùng lúc đó, ở Mạc gia, thành phố Thiên Hải,
"Chú Lôi, chuyện này cũng đã trôi qua thời gian dài như vậy, chuyện lần trước cháu nhờ chú, tiến triển như thế nào rồi a?"
Mạc Trường Vân nhìn tới một người đàn ông trung niên rất uy nghiêm ở trước mặt, vẻ mặt mong đợi mở miệng hỏi.
Tên đàn ông trung niên mà được Mạc Trường Vân gọi là "Chú Lôi", liếc qua Mạc Trường Vân, thản nhiên nói:
"Cháu cho rằng muốn ám sát một tên tông sư Hóa Kình dễ dàng như vậy sao? Cho dù là một tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-tu-tien/3979106/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.