Tiểu Thanh đưa mọi người đến quán ăn mà nàng nói là rất ngon, quán ăn này nhìn có vẻ là đã cũ tuy không được như những quán ăn khác nhưng quán ăn này lại khá là đông khách đến dùng.
- Mọi người muốn dùng gì? đồ ăn ở tuy không được như những nơi khác nhưng rất ngon.
Dương Phàm cùng bốn cô nàng ngồi xuống bàn. Tiểu Thanh mới lên tiếng hỏi mọi người.
- Vậy thì chúng ta cứ lấy một bát canh cá, còn mọi người cứ gọi món mình thích.
Ngọc Nhi nói rồi nhìn sang Dương Phàm muốn biết ý của hắn.
- Ta thì tùy ý được rồi! các nàng muốn dùng gì thì cứ gọi.
Dương Phàm thấy cô nàng nhìn mình, hắn không phải là người kén ăn. Nhắc đến canh cá lại làm hắn nhớ lại lúc trước khi còn ở trên núi với sư phụ hắn từng một lần bắt cá, lúc quay trở về hắn gặp phải một con rắn rất to đang quận tròng nhìn hắn.
Lúc đó trong đầu hắn không còn nghĩ được gì nữa mà quay đầu thục mạng mà chạy trong miệng thì gào thét." Sư phụ cứu con... Hắn chạy đến một vách núi lúc này hắn đã tuyệt vọng nhưng biểu hiện của hắn lại không có sự tuyệt vọng. Con mắt hắn trở nên sắc bén dị thường, lúc con rắn tấn công hắn thì chỉ thấy một luồng kí bắn ra đánh trúng con rắn, lúc này mọi thứ tối sầm lại hắn mất đi ý thức.
- Dương Phàm! Dương Phàm!
Ngọc Nhi ngồi bên cạnh thấy hắn giống như người mất hồn nàng lay lay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-thien-vuong/3211902/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.