Sáng sớm, ánh mặt trời xuyên thấu qua khe hở tấm rèm cửa sổ lọt vào trong gian phòng, làm cho gian phòng chợt bừng sáng lên Dương Phàm mở mắt, hắn cởi bỏ chiếc áo ra chỉ mặc một chiếc quần đùi, hắn bước lại nhà tắm mở cửa ra.
" A.... Một tiếng hét chói tai vang lên, Dương Phàm kịp phản ứng lấy tay bịt cái miệng nhỏ nhắn của cô nàng lại, cũng may trong nhà không có ai. Cô nàng hơi giãy dụa lúc này Dương Phàm mới buông tay ra." A.. em làm gì vậy. Dương Phàm làm bộ mặt đau khổ nói.
- Anh muốn em nghẹn thở chết sao? còn nữa tại sao anh l... A... thấy Dương Phàm nhìn chằm chằm vào mình, lúc này Anh My mới nhớ ra là mình đang trần như nhộng trước mặt hắn. Nàng ngồi xuống quay lưng về phía hắn mà khóc.
- Anh My! ta không biết là em đang ở trong, ta lập tức ra ngoài ngay. Hắn thấy cô nàng như vậy cũng không có ở lại nữa. Chưa bước ra khỏi cửa hắn cảm nhận được hai vật gì đó mềm mềm dán vào lưng hắn.
- Dương Phàm! anh phải chịu trách nhiệm với em.
Cô nàng đã ngừng khóc." Chịu trách nhiệm? ta đâu có làm gì... Chưa nói hết câu hai vật mềm mại đó ép vào lưng hắn càng chặt hơn." Anh My! nếu em còn như vậy anh sợ không kiểm soát được đâu. Lúc này Dương Phàm đang kiềm chế dục vọng trong người.
- Không! nếu anh không chịu trách nhiệm thì em sẽ tự tử ngay. Giọng nàng rất kiên định nói.
- Được rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-thien-vuong/3211889/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.