<!-- --> Chiêu Tuệ chổng mông nói: "Bổn tiểu thư có mông ***, biết cách ***, nghe xem, nghe âm thanh này coi, mất hồn không?"
Thi Diễm che miệng không dám cười lớn: "Chiêu Tuệ, em không nên như vậy. Em mà làm như thế rõ ràng là quá xấu, nếu như thế này mà đi hấp dẫn Tiêu thiếu gia. Sợ là Tiêu thiếu gia coi em là quỷ, một chưởng đánh chết. Chiêu Tuệ, không nên nghe Ngọc Thiền, chúng ta bàn kế sách, sẽ có biện pháp"
Lúc này mọi người đang đứng bên ngoài nói chuyện, được Ðiền Phù gọi liền đi vào đại sảnh. Mặc dù nhà trước kia của Tiêu gia được coi rất được ở Ðông Nam. Nhưng nhiều người như vậy cũng hơi chật. Tiêu Viễn Hà nhìn từng khuôn mặt vui vẻ, trong lòng càng cao hứng, cũng may lão có tài tiên tri xây nhà mới, lớn gấp hai nhà cũ.
"ơ, đang ăn cơm, ông anh, đúng là xấu hổ, quấy rầy rồi" Nhìn trên bàn bày đầy thức ăn, mấy đứa bé còn chưa ăn lo, lúc này đang tranh nhau ăn. Chỉ trong chốc lát mà Tiểu Phiêu đã hòa hợp với ba đứa kia, cầm một bát nhỏ, ăn ngấu nghiến.
Tiêu Viễn Hà cười nói: "Anh là khách quý, sao lại nói như vậy, nói thế là khách khí. Chúng ta là người một nhà mà, về nhà còn cần phải có thời gian sao. Nếu như lão đã không chê thì mọi người ăn cùng mọi người, cũng mới bắt đầu thôi"
Lâm Thu Nhã đi đến nói: "Ðúng là lâu lắm rồi con không được ăn bữa sáng đúng nghĩa. Mẹ, món nào do mẹ làm, con muốn ăn"
Lâm Thu Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410373/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.