<!-- --> Ma tướng? Tứ Sử không phải đã từng nói bên trên bọn chúng có một Ma tướng. Tiêu Thu Phong thật không ngờ Ma tướng đó chính là Long Thiên Hành. Bố là Long Tương, hắn không ngờ bố mình lại bị giết, hóa thân thành Ma tướng, tùy ý giết chóc. Người như thế này quả nhiên không thể hối cải, không đáng thương xót. Theo âm thanh, từ trong phòng lại có một lão già đi ra, tóc bạc, râu bạc, mặc bộ trang phục dân tộc Trung Đông giản dị, dáng vẻ rất bình thường, ngoại trừ cặp mắt lạnh lùng đầy sát khí. Mặc dù không thể xác định, nhưng người này trông khá giống bức ảnh Hani. "Mày chính là Hani?" Tiêu Thu Phong lạnh lùng hỏi. Lão già ngẩng đầu lên, khinh thường nói: "Không sai, tao chính là Hani. Mày có thể tìm được đến đây quả nhiên là có bản lĩnh. Nhưng muốn giết tao, phải xem mày có bao nhiêu bản lĩnh đã" Hani nói xong, trong mắt lóe ra tia tàn độc, đặt tay lên miệng thổi sáo. Từ bên trong biệt thự chạy ra rất nhiều tử sĩ Thatta. Đám tử sĩ cầm súng tự động, người buộc thuốc nổ, chạy về phía thành viên Lang Tổ. Labus và Lang Khuyển là cao thủ, đối mặt với lực lượng Hắc Dạ vẫn không hề e ngại. Nhưng sau khi đám tử sĩ gia nhập khiến bọn họ như bị bó chân bó tay. Bởi vì đám tử sĩ không hề muốn sống, lúc nào cũng có thể liều chết. Lang Tổ không sợ chết, nhưng chết cùng với đám tử sĩ thì không đáng. Hơn nữa có hơn trăm tử sĩ, bọn họ dù có chết cùng, cũng không có tác dụng gì. Nhưng Tiêu Thu Phong không hề phân tâm, chỉ nhìn Hani, ánh mắt hiện rõ sát khí. Lực lượng Tinh Nhật quyết bắt đầu khởi động, quang mang lóe lên như mặt trăng, nơi này lại mọc lên một vầng trăng. Dẫm trên mặt đá, Long Thiên Hành đã động, điên cuồng cười lớn: "Tiêu Thu Phong, hôm nay đối thủ của mày là tao, xem chiêu" Mấy năm không gặp quả là đã thay đổi. Ba năm trước Long Thiên Hành là một tên rác rưởi, phế vật. Nhưng được Ma Tôn toàn lực bồi dưỡng, công lực của hắn lúc này khiến không một ai dám xem thường. Dù nói như thế nào thì hắn cũng là con Long Tương, có cơ thể rất phù hợp với luyện võ. Chẳng qua dưới hào quang của Long Tương, hắn không có chí tiến thủ mà thôi. Long gia sụp đổ, chỉ trong một đêm hắn đã thành kẻ hai bàn tay trắng. Lực lượng thù hận đó cùng với ma tính tăng lên làm hắn tiến bộ cực nhanh. Nỗi căm hận sâu trong lòng chính là động lực giúp hắn mạnh lên. Ma Tôn muốn chính là người đầy căm hận như hắn, hắn chính là cỗ máy giết người. Hai người đối chiêu, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên bên tai. Ba tử sĩ gần đó bị đánh bay khỏi hiện trường, đập vào thành tường, đầu rơi máu chảy. Long Thiên Hành có thể tiếp được một quyền của mình, đúng là làm Tiêu Thu Phong ngạc nhiên. Từ trên người của lthh có thể nghĩ ra được tuyệt thế Ma Tôn Tham Lang cường đại như thế nào. Có lẽ ngay cả Phá Quân và Thất Sát cũng bị Tham Lang lừa. Một chiêu qua đi, Long Thiên Hành cười đắc ý: "Tiêu Thu Phong, mày được xưng là đệ nhất cao thủ phương Đông mà. Tao thấy chẳng có gì hơn người cả. Nếu như bản lĩnh mày như vậy, ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của mày" Khí thế Tiêu Thu Phong bốc lên cao, khí tức lạnh lùng xuất hiện, hắn khẽ quát với Long Thiên Hành: "Chỉ bằng mày sao..." "Tâm huyết chi lực, đao khí hiện" Sáu vòng đao khí trong nháy mắt xuất hiện. Sáu đạo tinh mang hợp trong đao khí gào lên, Tiêu Thu Phong không hề dừng lại, như tia chớp lao tới: "Mày cũng tiếp một chiêu của tao xem?" Sáu vòng đao khí này, ba vòng đao khí trước đây không thể nào sánh bằng. Không những khí kình tăng mạnh, còn có cả tâm huyết chi lực, uy lực tăng gấp mấy chục lần trước kia" Chẳng qua Long Thiên Hành cũng rất mạnh, hai tay phát ra ba đạo chân khí, như ba tấm chắn, tiếp được ba vòng đao khí. Nhưng đạo thứ tư hắn đã không chịu nổi, lui nhanh lại, đao khí chém xuống mặt đất, tạo thành vết rãnh thật sâu trên mặt đá. Đạo thứ năm, đạo thứ sau như tia chớp đánh tới. Long Thiên Hành mặc dù cũng tránh được, nhưng hắn hiểu Đông Nam Tiêu thiếu gia không chỉ có hư danh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm. Thực ra ba năm qua, hắn đã thử qua rất nhiều cao thủ, biết lực lượng của mình đã sớm hơn xa ông già năm đó. Nhưng thật không ngờ đao khí mà Tiêu Thu Phong lại có uy lực lớn đến như vậy. "Chỉ có một đợt công kích mà cũng không tiếp được, Long Thiên Hành, mày vẫn là một tên rác rưởi như trước kia..." Tiêu Thu Phong không cho đối phương cơ hội nghỉ ngơi, lạnh lùng quát: "Long biến... Tinh quyết..." Long biến tâm pháp cùng lực lượng Tinh Nhật quyết đã dung hợp lại thành một thể, khiến hắn lúc này gần như không thể ngăn cản. Long Thiên Hành bị Tiêu Thu Phong chế nhạo thầm kêu một tiếng đáng ghê tởm. Hai tay phát ra khí kình màu đen, thân hình nhảy lên, cao hơn ba trượng, lẩm bẩm chú ngữ, đột nhiên hét lớn một tiếng: "Ma thánh nữ, giết nó..." "A...." phía sau Tiêu Thu Phong vang lên tiếng kêu thảm thiết. Tử Dao từ sau khi đi vào đây vẫn ngây ngốc đứng đó, bây giờ đang giơ tay lên ôm đầu, đau đớn không ngừng lăn lộn trên mặt đất. Ma xá lợi trong cơ thể lại muốn chiếm lấy lý trí của nàng. Hai loại lực lượng đang tiến hành chém giết trong đầu nàng. "Trở về đi, Ma thần, chúng ta đều là nô lệ của người, tiếp nhận ma lực của người, cả đời phục vụ người" Long Thiên Hành nói ra những lời này, biến thành những gợn sóng lao về phía Tử Dao. Ma Tôn đã nói cho hắn biện pháp khống chế Ma xá lợi. Chỉ cần gặp phải Ma thánh nữ, hắn có thể sử dụng Ma thánh nữ. Tay Tiêu Thu Phong còn chưa chạm tới, một thanh kiếm sắc bén đã chém đến. Tử Dao như người điên đứng trước mặt Tiêu Thu Phong. Hai mắt đỏ rực tản ra ma khí lạnh như băng. Nàng cuối cùng không thể ngăn cản được Ma xá lợi tấn công, biến thành Ma thánh nữ. Ma xá lợi là ý chí tinh thần của mấy chục đời cao thủ ma đạo, ngày thường bị thần lực của Phá Quân áp chế, nhưng một khi bị thức tỉnh, ma lực sẽ phá vỡ thần lực, một lần nữa khống chế Tử Dao. "Tôi muốn giết anh..." Tử Dao nói mà không có chút biểu cảm, lại vung kiếm chém, kiếm khí như thủy triền, hình thành như những cơn sóng tập kích về phía Tiêu Thu Phong. Điều duy nhất Tiêu Thu Phong có thể làm chính là bay ngược ra. Hắn muốn giết chết Long Thiên Hành, nhưng không thể làm Tử Dao bị thương. "Tử Dao, là anh, anh là Thu Phong, em thấy rõ không. Em đừng để ma tính khống chế, em nhất định phải cố gắng.." Tiêu Thu Phong nhìn Long Thiên Hành đang rất đắc ý, vô lực kêu lên. Mặt Tử Dao không ngừng nhăn nhó, hoặc là nói từ đầu đến giờ, nàng vẫn không ngừng chống cự, nhưng ma khí trong cơ thể quá cường đại. "Xin lỗi, thành phố, anh giết tôi đi, nhanh, giết tôi đi, tôi không thể khống chế được... a... giết giết" Ngay lúc nàng tỉnh táo một chút, Long Thiên Hành ở phía sau lại đọc chú ngữ khống chế Ma xá lợi, không cho nàng bất cứ cơ hội nào" Nhìn ma khí bao trùm lấy cơ thể Tử Dao, còn tia giết chóc trong mắt nàng, Tiêu Thu Phong thầm kêu hỏng rồi. Thật không ngờ Ma xá lợi lại lợi hại như vậy. Nhưng dù như thế nào hắn cũng không thể xuống tay. Hắn không thể giết cô gái này. " Long Thiên Hành, tao muốn mày chết không được tử tế" "Giỏi, giỏi đó, tao cũng đang không muốn sống, chỉ cần mày có bản lĩnh, tao chết thế nào cũng được" Một tia lý trí cuối cùng đã bị chèn ép, kiếm Tử Dao đã công kích tới, hơn nữa không chỉ có như vậy, Long Thiên Hành cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn cười hắc hắc nói: "Tiêu Thu Phong, người khác không phải nói mày là Đông Nam Tiêu thiếu gia, đối kẻ thù không bao giờ nương tay, sao, không nỡ à" "Có giỏi, có giỏi mày giết con bé đó đi. Giết đi, có con bé này chôn cùng, Long Thiên Hành tao xuống suối vàng cũng chẳng cô đơn" Đúng là lúc này Tiêu Thu Phong không có cách nào, Long Thiên Hành không ngừng cười nhạo, xem ra người nhập ma đạo đều là kẻ điên. Võ công Tử Dao không thấp, lúc này hai người liên thủ, Tiêu Thu Phong lại không thể toàn lực thi triển, chỉ có thể lui lại từng bước một, hai tay phát ra năng lượng Tinh Nhật quyết, hóa thành hình, giống như chưởng của Phật Tổ Như Lai, đánh về phía đối thủ. Tử Dao mặc dù mất đi lý trí nhưng võ công lại tăng mạnh, kiếm của nàng trong nháy mắt phát ra hơn sáu kiếm, đánh tan chưởng kình của Tiêu Thu Phong. Mà Long Thiên Hành đỡ chưởng này lại bị đánh lui đến hơn bảy bước. Tử Dao hơi dừng lại một chút, kiếm trong tay vẫn đâm tới, hung ác đến cực điểm. Nàng lúc này đã bị Ma xá lợi khống chế, giết chết Tiêu Thu Phong sẽ không hề thương xót, không hề đau đớn, không chết không thôi. Tiêu Thu Phong nhân lúc một giây đó, thân hình đảo ngược, sáu mạt đao khí chặn lấy kiếm của nàng, thân hình lướt qua không trung, một chưởng kình vô hình đánh vào sau gáy Tử Dao. Khí kình trên cơ thể nàng lập tức tan đi, lảo đảo muốn ngã. Long Thiên Hành đang định xông lên thật không ngờ Tiêu Thu Phong lại đánh ngất Tử Dao, chưởng lực đã ngưng tụ trên tay phát ra, nhưng không phải là nhằm vào Tiêu Thu Phong, mà nhằm vào Tử Dao. Đúng vậy, mục đích của hắn đã đạt được, Tử Dao hôn mê không có một chút lực lượng phản kháng. Tiêu Thu Phong khẩn trương, chỉ có thể lấy lưng chịu đựng một chưởng này. Một bụng máu trào lên đến cổ họng bị hắn nuốt xuống, giơ chân lên đánh trúng eo Long Thiên Hành. Khi Tiêu Thu Phong xoay người lại, Long Thiên Hành đã trốn ra ngoài mấy trăm mét. Một tiếng còi rít lên, tất cả cao thủ Hắc Dạ và Thatta đều bỏ chạy, nơi đây có rất nhiều đường hầm, bọn chúng bỏ chạy. "Tiêu Thu Phong, tao không đánh lại mày. Nhưng mày phải bảo vệ tốt con bé này, nếu không, hắc hắc..." Theo tiếng cười, Long Thiên Hành rời đi. Tiêu Thu Phong không đuổi theo, không chỉ vì Tử Dao đã hôn mê, bởi vì vừa nãy chịu đựng một chưởng không nhẹ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]