<!-- --> "Cô dám" Người này cũng là một trong Đông Nam tứ đại công tử, Liễu Yên Hồng không nể mặt hắn như vậy. Hắn mặc dù biết tập đoàn Phong Chính rất có thế lực, nhưng bọn chúng cũng không ngồi không.
"Có gì mà không dám, có nghe Liễu chủ tịch nói không, ném đi" Dương Dương là con hổ cái phát uy, chỉ bằng mấy tên thiếu gia này, nàng không coi vào đâu. Liễu chủ tịch vừa lên tiếng, nàng đã dám làm. Trong lòng các nàng, Tiêu gia, thậm chí tập đoàn Phong Chính việc gì phải sợ ai ở Đông Nam này chứ?
Vung chân đá, đá bay hoa hồng lên. Dương Dương vẫn chưa thấy đủ, nhảy tới, giẫm nát, trong miệng còn hét lên: "Cút hết đi, muốn theo đuổi Liễu chủ tịch của chúng ta, sau này đổi cách khác, tặng hoa quá cũ rồi"
Điền Thế Dân mặt mày khó coi. Chiếc hộp trong tay bị bóp chặt, trong lòng rất tức giận. Cô gái này làm hắn quá mất mặt. Dù như thế nào thì bọn chúng cũng là Đông Nam tứ đại công tử thanh danh vang dội, sao có thể để người ta sỉ nhục như vậy.
"Liễu Yên Hồng, cô rất quá đáng. Nếu không phải nể mặt Tiêu gia, lúc này tôi có thể đóng cửa tập đoàn Phong Chính của cô" Điền gia cũng là quý tộc mới ở Đông Nam, khi cao tầng biến động, một cỗ thế lực mới hình thành. Thế lực mới sinh chẳng biết mẹ gì, chỉ biết ăn chơi sa đọa. Bọn chúng sao có thể hiểu Đông Nam là như thế nào, cứ ra vẻ ta đây như vậy sợ rằng chết như thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410308/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.