<!-- --> Trong phòng ăn xoay tròn ở Phương đông minh châu – một kiến trúc đặc thù của Thượng Hải. Lúc này Tiêu Thu Phong đang ngồi ở đó, gọi cốc nước, ngồi uống, rất nhàn nhã.
Thái độ của nhân viên phục vụ rất thân thiện, làm cho người ta cảm thấy như về nhà. Nơi này được xưng là thành phố phồn hoa nhất phương Đông, thực sự có thể làm cho tất cả mọi người trên thế giới đều cảm thấy đây là nhà.
Tiêu Thu Phong gác chân chữ ngũ, mặc dù chỉ là cốc nước khoáng, nhưng uống vào miệng, tai nghe, mũi ngửi nhưng ngồi trong căn phòng từ từ chuyển động, ngắm nhìn cảnh tượng thành phố, sông Hoàng Phố xinh đẹp, hình như dung nhập hết vò trong cốc nước.
Mặc một bộ quần áo khá cũ, thoạt nhìn rất bình thường. Thực ra chỉ có Tiêu Thu Phong biết đây là hắn thuận tay dắt bò, lấy từ trên một ban công nào đó, không tốn một phân tiền.
Nếu như không phải trên người hắn có khí tức cao quý, có lẽ nhân viên phục vụ đã cười nhạo hắn.
Nhưng trên đời này thường không thiếu người thích cười nhạo người khác. Giễu cợt vẻ kém cỏi của người khác để thể hiện sự ưu tú của mình.
Bây giờ từ trong thang máy có một người thanh niên cao ngạo đi vào, cố giậm chân thật mạnh làm không khí thêm phần nóng bỏng. Cười lớn một tiếng, người thanh niên này muốn cho người khác nhìn hắn, nhìn dây chuyền to như ngón tay trên cổ hắn.
"Cưng, lại đây, tìm bàn cho anh, nhớ, phải gần cửa sổ" Mọi người xung quanh đều ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410304/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.