<!-- --> Thật đáng tiếc, khi tất cả tiếng động dừng lại, cây cầu Cánh Cổng Vàng đã không còn tồn tại, hai vạn binh lính, có thể đứng lên không đến hai ngàn người, mà người đàn ông phương đông đã hủy diệt cây cầu kia, cũng đã biến mất không thấy đâu.
Ruth phi thân đến trên mặt cầu, đứng ở đó, liều mạng gào to, nhưng Tiêu Thu Phong căn bản là không nghe được âm thanh của nàng, cùng lúc đó cao thủ Đồ Thần đã vây quanh lấy nàng.
"Tiểu thư, chúng ta có thể rút lui chưa?"
Ruth không thể nhìn thấy ngay cả bóng lưng của hắn, sau ba năm, người đàn ông mà nàng yêu càng trở nên cường đại hơn, hơn nữa, hình như hắn không nhận ra nàng.
"Giết, giết hết, giết những tên khốn nạn này cho ta..."Bởi vì Tiêu Thu Phong biến mất, trong lòng Ruth sinh ra một sự điên cuồng lẫn vui buồn, nàng cần phải phát tiết ra, chỉ đáng thương cho đám lính nước M, vừa mới nhặt được cái mạng nhỏ trở về từ cây cầu, lại phải hứng chịu một vụ thảm sát mới.
Mấy trăm chiếc xe thiếp giáp đã rơi xuống biến, không còn chổ che chắn, bọn họ đành hứng chịu cơn thịnh nổ, máu tươi nhuộm đỏ biển rộng, nhất thời thành một mảnh lớn.
Với lực lượng của Ruth mà cũng không thể thăm dò được hơi thở của hắn, nhưng nàng không thất vọng, vì nàng đã xác định được, người đàn ông mà nàng yêu, mất tích sau ba năm, vẫn còn sống!
Còn sống, tất là còn hy vọng, không phải sao?
Ở vùng Trung Đông xa xôi, Vũ nhận được điện thoại. Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410297/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.