<!-- --> Tất cả những chổ cần tìm đều đã tìm, nhưng đều không phát hiện ra dấu hiệu của Tinh Mang trận, thời gian quang mang đại thịnh của Tinh Mang cũng chỉ còn có nửa giờ. Thời điểm Tiêu Thu Phong và Mộng Thanh Linh biến mất, thì cổ khí tức kia cũng nhanh chóng biến mất, cho nên, tìm kiếm không đầu mối, như mò kim đấy biển, không thu hoạch được gì.
Một đống tin tức thất vọng, Đinh Mỹ Đình đã khóc, khóc đến sướt mướt, bên cạnh Triệu Nhược Thần tuy rằng cũng rất đau lòng, nhưng nàng lại tỏ vẻ kiên cường, giờ phút này nhỏ giọng an ủi Đinh Mỹ Đình, dùng âm thanh ôn hòa nhất, để cho nàng tin tưởng, Tiêu đại ca của nàng sẽ không có việc gì.
Triệu Nhược Thần đương nhiên cũng hết sức lo lắng, nàng đang mang thai, không muốn đứa nhỏ còn chưa kịp sinh ra đã mất đi cha.
Ruth và Vũ đã hai ngày nay không nghỉ ngơi, nhìn hai mắt sưng đỏ của các nàng, chỉ biết, các nàng đã khóc, người đàn ông đó là chổ dựa của các nàng, không thể mất được.
Khi hai nàng bước vào, sắc mặt cũng không tốt lắm, đối với ánh mắt hy vọng của mọi người, nhẹ nhàng lắc đầu, tỏ vẻ vẫn không có tin tức gì. Các nàng đã cố gắng hết sức, đã đem kinh thành lật tung lên mấy lần, thậm chí ngay cả Đinh Bản Quân cũng tự mình để đây hỏi. Tiêu Thu Phong, giống như đã biến mất khỏi thế gian, không một dấu hiệu tồn tại.
Kinh thành chỉ có bao nhiêu đó, cho dù thành chim, cũng phải để lại một tăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410248/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.