<!-- --> Ba người Triệu Quang Bình cũng không khách khí, ở lại ăn trưa rồi mới rời đi. Tiêu Thu Phong đã nói một thời gian nữa sẽ lên phía Bắc, đi Bắc Kinh là chuyện tất yếu.
"Nhược Minh, mày cũng về nhà một chút đi, mấy năm không gặp tin rằng người trong nhà sẽ rất nhớ mày, liên lạc với Nhược Thần, báo vẫn bình yên đó" Mấy năm không gặp, trong lúc vô tình Tiêu Thu Phong nhớ đến chuyện xảy ra trong xe hôm đó. Mặc dù ngoài ý muốn nhưng thời gian lâu như vậy, lời hứa đó càng thêm chân thành.
Triệu Nhược Minh gật đầu nói: "Lão Đại, tao về đây, quyết định thời gian nhớ nói cho tao một tiếng"
Mặc dù trong biết rõ đây không phải trò chơi nhưng Triệu Nhược Minh cũng không hề lùi bước. Hắn đã không phải một đứa bé. Đàn ông phải gánh vác một điều gì đó.
Triệu Quang Bình vẫn có chút lo lắng, lúc đi trên đường ông là một người bố đương nhiên phải nhắc nhở con trai một tiếng.
"Nhược Minh, chuyến đi đến Bắc Kinh lần này của Thu Phong không phải là một trò chơi. Con cũng biết cậu ta, đi đâu thì nơi đó sẽ không bình yên. Bắc Kinh khác Trung Đông, cậu ta không thể đắc ý được nơi đó mỗi người đều là hồ ly, con thật sự đã quyết định đi cùng sao?"
Ủng hộ Tiêu gia là một chuyện, Triệu Nhược Minh đi theo hay không lại là chuyện khác. Đây là hai chuyện có thể tách riêng ra.
Triệu Nhược Minh không giống trước kia, chỉ cần ý bố hơi khác liền nghe lời, không nói. Hắn cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410194/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.