<!-- --> Trời đã về khuya, bởi vì ở khách sạn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên Ping về nhà trễ hơn bình thường, ở Tư thành, nàng cũng có một căn phòng nhỏ, đây là do Labus mua cho nàng, trước kia Labus bán mạng cho Tiêu Thu Phong, nàng ở ngoài khu ổ chuột, nên đối với cuộc sống bây giờ, nàng đã thật sự thỏa mãn.
Rời khỏi những con đường ồn ào náo nhiệt, Ping quẹo vào một con hẻm nhỏ, nơi này như hoàn toàn tách biệt ra khỏi cái thế giới ồn ào bên ngoài, đêm khuya bây giờ mới bắt đầu, Ping chưa bao giờ tiếp xúc với cuộc sống như thế. Cho dù vất vả thế nào, nàng cũng chấp nhận, thà bán máu chứ không bán mình.
Bây giờ, tất cả đã thay đổi, nàng có thể đi làm tại khách sạn phương Đông, trong cuộc sống tuy còn chổ vất vả, nhưng rất nhiều người đã nhìn nàng bằng con mắt hâm mộ.
Một cái bóng giống như con dơi, xẹt qua trên trời, trong nháy mắt đã không thấy, Ping cũng không cảm giác được, chỉ thấy rằng, cuộc sống hạnh phúc vừa mới bắt đầu, nàng nhẹ nhàng khẽ hát bài ca của Trung Đông trong miệng, trong con hẻm nhỏ yên tĩnh, tiếng hát vang xa.
Một nơi nào đó, trên cao, một bóng đen, khuôn mặt xanh trắng, dưới ánh trăng lộ vẻ tro tàn, khóe miệng không khỏi run rung, mắng người đàn ông phương Đông chết tiệt kia.
Vốn tưởng rằng đây chỉ là một nhiệm vụ nho nhỏ, thật không ngờ, ở cái nơi nghèo khổ như Trung Đông này, thế lại là long đàm hổ huyệt, hoặc là người ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410187/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.