Chương trước
Chương sau
<!-- --> Tiểu nha đầu Trác Ngưng Tuyết này phải đi?
Tiêu Thu Phong sửng sốt, bác chưa nói với hắn, có lẽ là quyết định lâm thời?
Trong lúc đó, Trác Ngưng Tuyết dưới sự che chở của chúng nữ, chậm rãi xuống lầu, nhìn thấy Tiêu Thu Phong, nàng cười rất đắc ý, nói: "Anh kia, bây giờ anh đã không còn cách nào khi dễ tôi, ngày mai là tôi đi rồi. Hừ, xấu xa"
Cô bé này thù dai thật, chỉ vì đánh mông nàng có một cái, mà đã muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
"Ồ, thật sao, vậy cũng tốt, tối nay anh đến phòng em"Tiêu Thu Phong cười nói: "Cha nuôi đã có thịnh tình này, làm sao anh có thể cự tuyệt được, tâm nguyện của người, anh nhất định phải hoàn thành"
Trác Ngưng Tuyết sửng sốt, nhất thời sợ đến mức mặt đỏ hồng, muốn há mồm ra mắng, nhưng không biết mắng cái gì, người đàn ông này hư hỏng như vậy, mắng cũng lãng phí nước miếng, nàng kéo Liễu Yên Hồng lại, giữ chặt tay nàng, nói: "Tôi không sợ, đêm nay tôi sẽ ngủ chung với Hồng Hồng, anh có bản lĩnh, cứ việc qua, Hồng Hồng sẽ thiến anh!"
Người nói thì không sao cả, nhưng chúng nữ nghe xong không khỏi nhịn cười. Mà Liễu Yên Hồng cũng đỏ mặt vô cùng, cái này là do nàng dạy, nhưng nàng cũng chỉ là nói thôi, không cần thiết phải làm... a, mà anh rể đối với nàng cũng rất có nguyên tắc, nàng chỉ có cơ hội nói vậy thôi.
Liễu Yên Nguyệt trừng mắt nhìn cô em gái, đều là do nàng ta dạy hưng, tâm tình của Trác Ngưng Tuyết như một đứa con nít, nào biết mấy chuyện này. Tức giận mắng: "Tiểu Hồng, kêu em chơi với Tuyết Nhi, em lại dạy hư chị ấy, xem em dạy chị ấy những cái vớ vẫn gì thế?"
Vốn cảm thấy không ổn, Liễu Yên Hồng còn đang xấu hổ, nghe được chị gái trách cứ, không phục nói: "Cái gì mà vớ vẫn, em dạy chị Tuyết Nhi, mấy cái đó đều dùng được hết. Chị Tuyết Nhi xinh đẹp như vậy, nếu có người muốn chiếm tiện nghi của chị ấy, đương nhiên không thể khách khí"
"Em còn dám nói"Liễu Yên Nguyệt tức giận.
Điền Phù thấy tình thế không ổn, vội vàng kêu Liễu Yên Nguyệt lại, khuyên nhủ: "Được rồi, không sao đâu, không sao đâu, còn người mà, tốt xấu gì cũng phải học một chút, cũng đừng trách Hồng Hồng, chỉ cần Tuyết Nhi có thể hiểu là được"
Phượng Hề đi đến bên cạnh nói: "Tuyết Nhi, không phải em vẫn nói là phải trở thành vợ của Tiêu gia sao, ông xã muốn lên giường với em, là một chuyện rất bình thường. Nếu không thì làm sao em có thể kéo dài huyết mạch của Tiêu gia, sinh con dưỡng cái được chứ?"
Để cho một cô gái tràn ngập tính khí của trẻ con vì Tiêu gia sinh một đứa con, cái này thật sự không là điều không tưởng. Ngay cả Điền phù cũng không nhịn được lắc đầu, một người vợ như vậy, không phải giống như đang nuông chiều một đứa cháu gái sao. Bà làm sao dám hy vọng xa vời.
Tiêu Thu Phong không có hứng thú nói nhãm với các nàng, bấm điện thoại cho bác, Trác Ngưng Tuyết nói là sự thật, mọi chuyện ở Long Đằng đã chuẩn bị xong, bây giờ đang chuẩn bị di dời đến Trung Đông. Mà Trác Ngưng Tuyết lại chấp hành phần lớn công tác. Kế hoạch Long Đằng sắp triển khai, Trác Ngưng Tuyết đã không còn nhiều thời gian để tiêu phí.
"Tiểu Tuyết không phải là một đứa biết chuyện. Tiểu Phong, ta cũng muốn để cho nó ở Đông Nam thêm một chút, nhưng kế hoạch không đợi người, ta phải nhanh chân thực hiện. Thành lập Long Đằng, là giấc mộng sinh thời của bác. Hoàn thành tâm nguyện của Tiêu gia, đem vương quốc kinh doanh này giao cho con"
Nhìn thấy vẻ mặt hồn nhiên cùng tâm tình thiện lương chất phác của Trác Ngưng Tuyết, Tiêu Thu Phong trong lòng không khỏi hiện lên sự quan tâm chân thành. Một kế hoạch lớn như vậy, thì cực khổ vất vả thế nào, hắn đương nhiên biết. Mà Trác Ngưng Tuyết nhỏ bé mỏng manh, vẫn yên lặng đứng vững. Mặc dù bác đã cải biến vận mệnh của nàng, nhưng lại muốn nàng dùng hạnh phúc cả đời để trả lại. Cuối cùng là... không biết ai nợ ai.
"Tiểu Phong, bác cũng không muốn gây phiền thêm cho con, nhưng mấy ngày nay, con cũng biết tính cách của Tiểu Tuyết rồi, một tiểu nha đầu cần phải được chở che và yêu thương, ta không thể tìm được nơi nào tốt nhất cho nó, nhưng trong lòng của ta, con lại là lựa chọn lý tưởng nhất, hy vọng con không cự tuyệt"
Tiêu Thu Phong không cự tuyệt, nhưng hắn cũng không đáp ứng, nói: "Yên tâm đi bác, con nhất định sẽ chăm sóc cho nàng, về chuyện của người nói, cứ tùy duyên thôi!"
"Vậy cũng tốt, ta cũng không còn trọng trách gì nữa, dù sao chuyện của tiểu nha đầu đó, cũng đã có con phụ trách. Còn nữa, Tiểu Phong, chuyện ở Trung Đông, con cũng nên gia tăng chuẩn bị đi. Kế hoạch này đã không còn đường lui, cũng không được có sai sót, con phải dành thời gian đến Trung Đông một chuyến, biết không?"
Tiêu Thu Phong đương nhiên đáp ứng, chỉ đợi việc ở Đông Nam giải quyết xong, hắn sẽ đi đến Trung Đông hội hợp với bác, hoàn tất việc khởi động Long Đằng, kiến tổ vương quốc kinh doanh này. Đây là chuyện chân chính đầu tiên của "Tiêu"gia, hắn đương nhiên cũng giống bác, không để cho bất kỳ kẻ nào phá rối, cho dù là chính phủ Trung Đông, nếu ngăn cản, hắn sẽ hủy diệt toàn bộ. Vùng Trung Đông, vốn là thiên hạ của Ma Quỷ.
Buông điện thoại xuống, Tiêu Thu Phong mặc dù có chút mệt mỏi, nhưng vẫn cố gắng ra vẻ vui tươi. Nhìn thấy vẻ mặt xinh đẹp và ngây thơ của Trác Ngưng Tuyết, trong lòng tự nhiên thấy có lỗi, người con gái này ở Tiêu gia hơn mười ngày, hắn chưa từng đối đãi tốt với nàng, bây giờ nàng phải đi, hơn nữa vì Long Đằng mà lao lực, hắn đương nhiên phải chiếu cố một chút. Nguồn: truyentop.net
"Tiểu Tuyết, ngày mai em đi rồi, hôm nay, mọi người cùng nhau đi shoppig đi, em muốn mua cái gì, anh sẽ mua cho em"Khó có được sự hòa nhã với nàng, và điều này làm cho Trác Ngưng Tuyết thấy không ổn, người đàn ông này không phải tối nay muốn vào phòng mình sao?
"Vì sao anh lại tốt như vậy?"
Vũ có thể đã thấy rõ tâm tư của Tiêu Thu Phong, vội vàng nói: "Đi thôi, mẹ, hôm nay mẹ cũng đi chung đi, chúng ta làm một cú mua sắm lớn. Mọi người thích gì cứ mua, dù sao cũng là do Phong trả tiền mà, không cần nể nang hay khách khí gì cả, có phải không?"
"Tốt, tốt, anh rể, hôm nay nhất định phải làm anh hộc máu"Liễu Yên Hồng mới bị chị gái giáo huấn, vừa nghe anh rể muốn tiêu tiền, vì có thể chiếm tiện nghi, nàng đã quên nỗi đau kia, tâm tình tự nhiên tốt lên.
"Tiêu thiếu gia, bọn em sẽ không khách khí đâu. Cũng đúng lúc mấy hôm nay đồ trang điểm của em hết, anh cũng không nên keo kiệt!"Thi Diễm trời sinh là cái loại người có tiện nghi mà không chiếm thì rất là có lỗi với bản thân. Mặc dù nàng không nghèo, nhưng so với lão già keo kiệt nhất còn đáng sợ hơn, tiền của mình luôn chia ra làm hai nửa mà xài.
Chiêu Tuệ nhỏ tuổi nhất cũng vui vẻ kêu lên: "Tiêu thiếu gia, anh thật sự tốt quá, em gần đây nghe nói mới bán con gấu trúc panda rất dễ thương, em chỉ mua một con thôi, tiết kiệm cho anh, anh thấy không, em là người hiền nhất mà"
Ừ, đúng rồi, một con gấu bông có mấy chục vạn à, đủ hiền rồi!!!
Lâm Ngọc Hoàn lại là người nhu hòa nhất, mặc dù ở Tiêu gia, không có thân phận gì. Nhưng được Tiêu Thu Phong quan tâm, làm cho nàng biết, nàng là người của Tiêu gia, tất cả mọi chuyện, cái đầu tiên nghĩ đến, chính là Tiêu gia, nên khi Liễu Yên Nguyệt hỏi, nàng chỉ lắc đầu.
"Không cần, em không có gì để mua, ở đây đủ dùng rồi"Ăn của Tiêu gia, dùng của Tiêu gia, với nàng đã dủ rồi.
Ngay khi nàng nói xong, Vũ với sự mẫn cảm của phụ nữ, đã hiểu được vấn đề. Trong bốn chị em, đây là thái động khác thường nhất, nói lên nhiều vấn đề rõ ràng, người con gái ôn nhu lẳng lặng kia, với người đàn ông này, quan hệ nhất định không bình thường.
Vũ cố ý mở miệng nói một câu vui đùa: "Xem kìa, cô em gái này quan tâm đến Thu Phong rất nhiều, biết thay hắn tiết kiệm. Yên Nguyệt, xem ra chúng ta nên học tập theo nàng mới đúng"
Chuyện của Lâm Ngọc Hoàn, Điền Phù đương nhiên biết, chỉ là không công khai ra ngoài, chỉ cần mọi người vui vẻ, bà đương nhiên cũng không nhiều lời.
Phượng Hề cũng có chút xấu hổ, chuyện này, nàng chưa từng nói với Liễu Yên Nguyệt, nhưng với sự thông minh của Yên Nguyệt, chắc chắn sẽ biết. Nhưng mà tất cả mọi người hiểu lòng không hết, thật không ngờ, Vũ mới đến, cũng đã phát hiện ra vấn đề bên trong, so với Thiên Nhan Duyệt các nàng quan sát còn tỉ mỉ hơn, giờ phút này đã khơi dậy vấn đề.
Tiêu Thu Phong cũng không che dấu, không khách khí kéo tay Lâm Ngọc Hoàn lại, cười nói: "Sao vậy, không có việc gì lấy Ngọc Hoàn ra trêu ghẹo à, nàng là người ngoan nhất Tiêu gia đó"
Nói xong, hắn quay sang Lâm Ngọc Hoàn nói: "Ngọc Hoàn, không cần tiết kiệm cho anh, em thích cái gì, anh sẽ mua cho em"
"Không cần, không cần, thật sự không cần mà. Tiêu thiếu gia, đồ dùng trong nhà anh cho em còn chưa dùng hết, cần gì, em sẽ tự mua"
Những lời này, chúng nữ Thi Diễm đương nhiên không kỳ quái, bởi vì các nàng đã sớm biết, nhưng nghe xong cũng trợn mắt há mồm. Liễu Yên Hồng từ xa bước lại, kêu lên: "Anh rể, anh lại làm chuyện xấu rồi, lại dám làm chuyện xấu xa với chị Ngọc Hoàn, người ta thường nói: Thỏ không ăn cỏ gần hang, kẻ xấu xa như ăn, lại dám ăn ngay trong hang. Thật không ngờ, đồ gia dụng cũng không, sao không thấy anh cho em tiền tiêu vặt nhĩ, thật không công bằng"
Lời này nói ra, làm Lâm Ngọc Hoàn biết nàng đã nói sai, trên mặt đã xuất hiện nước mắt cùng sự xin lỗi: "Tiêu thiếu gia, xin lỗi, thật xin lỗi, không phải em cố ý đâu, anh đừng tức giận"
Nàng thật sự có chút lo lắng, lỡ làm cho người đàn ông này mất hứng, về sau không để ý đến nàng, thì cuộc đời nàng cũng sẽ chấm dứt.
"Không sao đâu, em nói cũng đúng, không có gì có thể giấu mãi được. Đi thôi, các vị đại mỹ nữ, hôm nay là đại tiệc mua sắm, tận dụng thời cơ, thua lỗ ráng mà chịu nha, mọi người đã chuẩn bị xong chưa?" Nói xong, kéo tay Lâm Ngọc Hoàn còn đang ngượng ngùng bước nhanh ra cửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.