<!-- --> Liễu Yên Hồng xấu hổ mặt đỏ bừng, lạnh lùng mắng: "Xem biểu diễn đi, các người nói gì nhiều thế" Mà nàng càng xoay người lại, len lén nhìn Tiêu Thu Phong ở bên cạnh. Thấy hắn đang nhìn mình, lập tức cúi đầu xuống không dám ngẩng lên.
Phượng Hề thấy tất cả trong mắt, thở dài một hơi bất đắc dĩ. Người đàn ông này đúng là yêu tinh hại người, không biết muốn xúc động trái tim bao nhiêu thiếu nữ nữa. Yên Hồng cứ ở bên cạnh hắn như vậy, thật sự quá nguy hiểm.
Mà giờ phút này, trong một căn phòng yên tĩnh ở sân vận động, có hai người ngồi đó. Bọn họ ngồi sát cửa sổ, quan sát cuộc biểu diễn của Thiên Nhan Duyệt.
Hai người một nam, một nữ, một già một trẻ. Trên khuôn mặt bình thường của lão già hiện ra vẻ mơ ước như nhớ lại, nhìn Thiên Nhan Duyệt trên sân khấu, khẽ gật đầu, ôn hòa mở miệng nói: "Không sai, đúng là một ngôi sao rất tuyệt"
Người phụ nữ kia cũng rất đẹp, nếu như Đinh Mỹ Đình ở đây nhất định kinh ngạc gọi ra tên của nàng, đó chính là Mộng Thanh Linh.
Không ai biết tại sao nàng lại đến Đông Nam, cũng không ai biết người ngồi cạnh nàng là...
"Lão gia gia, người không phải nói cho con, người cũng là fan của ngôi sao đó chứ" Mộng Thanh Linh không khỏi cười một tiếng, vẻ quyến rũ làm cho căn phòng thêm tươi đẹp: "Người bảo con giúp người lén đi ra ngoài, không phải vì buổi biểu diễn này chứ?"
Lão già lắc đầu, nói: "Đương nhiên không phải, hành trình mười ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410130/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.