<!-- --> "Ông xã, anh thật sự có bản lĩnh, đêm hôm khuya khoắc thế này, anh có thể mang một cô gái xinh đẹp như vậy trở về, quả nhiên không hổ danh là phong lưu thiếu gia"Cắn răng, mắt nhìn chằm chằm Trác Ngưng Tuyết, Liễu Yên Nguyệt mang theo vài phần buồn bực, mặc dù nàng không quan tâm, nhưng gặp phải chuyện này, không người phụ nữ nào mà không tức giận.
Phượng Hề thì không giống như vậy, mắt nhìn chăm chú người con gái xinh đẹp kia, đột nhiên bước lại gần hỏi: "Tiểu thư, tựa hồ như chúng ta đã gặp nhau?"
Trác Ngưng Tuyết cũng không nhận ra Phượng Hề, lắc đầu nói: "Xin lỗi, chúng ta chưa từng gặp nhau"
Tiếp theo nhìn Liễu Yên Nguyệt, cười ngọt ngào, đưa tay lên chỉ: "Nếu em đoán không sai, đây chính là Bách Hợp Liễu Yên Nguyệt, em đã nghe chị Thu Nhã nhắc đến. Xin chào, em là Trác Ngưng Tuyết, vài năm trước có người gọi em là Tulip"
"Quả nhiên là cô, Trác tiểu thư, đêm khuya thế này cô đến Tiêu gia làm gì?"Phượng Hề bây giờ cũng nhớ đến phần tư liệu kia, nhìn Tiêu Thu Phong gật đầu với nàng, tin tưởng lời nói của người con gái này, chính là Tulip.
Đông Nam tam hoa, Bách Hợp đã thành vợ Tiêu gia, Hoa Hồng thì có quan hệ mờ ái với Tiêu Thu Phong, mà bây giờ Tulip cũng tự mình đến cửa. Phượng Hề thật không ngờ, nhân vật trong truyền thuyết, tất cả lại tập trung tại đây.
Trên lầu lại truyền đến tiếng chân, mang dép lê, mắt còn chưa tỉnh ngủ, Thiên Nhan Duyệt lười biếng lê xuống, ngay cả nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410125/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.