Chương trước
Chương sau
<!-- --> Thân phận của Triệu Nhược Thần cũng không còn là bí mật gì, hơn nữa giờ phút này Triệu Quang Bình đã bị chuyển chức, mặc dù quân hàm chưa biến, nhưng thật tế chỉ là một bù nhìn, cho nên người ngoài nhìn vào, Triệu gia giờ chỉ còn cái tiếng.
Triệu Nhược Thần là một người con gái rất là nóng tính, nhưng không ai phủ nhận, nàng cũng là một mỹ nữ, đặc biệt là ở trong Đặc Chiến Đại Đội, nơi mà giới tính nữ rất ít, nên được rồi là bông hoa trong quân đội, vì thế muốn không gây chú ý cho người cũng không được.
Có lẽ bởi vì hoa dại bên ngoài không có tính chất kích thích, cho nên rất nhiều công tử bất phàm trong kinh đã thử ghẹo Triệu Nhược Thần, muốn thử nghiệm mị lực của mình.
Mấy tên ăn chơi trác táng truyền miệng nhau một câu: "Người nào có bản lãnh đối phó Triệu Nhược Thần, lão tử thua năm trăm vạn!"
Không ai để ý đến đống tiền đó, với bọn họ, tiền không thiếu, chỉ là phương thức dùng đàn bà đánh cược này, làm cho nhiều người hứng thú.
Trong số đó, có hai loại rất đặc biệt: Một là những nhà đối địch với Hoàng gia, giống như Long Thiên Hành, loại kia là những nhà đồng minh với Hoàng gia, những người này do Hoàng gia cầm đầu, không biết là có người có thể đem Triệu Nhược Thần trong tay của đại thiếu gia Hoàng gia cướp đi.
Triệu Nhược Thần là vị hôn thê của đại thiếu gia của Hoàng gia, điểm này, Triệu Quang Bình đã đáp ứng qua, nhưng không có tiệc đính hôn, bởi vì nữ chủ nhân đã phản đối, nếu đã chống đối rồi, thì Triệu Nhược Thần đương nhiên sẽ không nghe lệnh của Triệu Quang Bình, hơn nữa, nàng đã đáp ứng một người, chờ hắn, và cho hắn một cơ hội theo đuổi.
Cho nên, với hai chủng loại trên, nàng không bao giờ nể mặt, nàng chính là nàng, Triệu Nhược Thần, không thuộc về bất cứ kẻ nào.
Đàn bà của Long Thiên Hành rất nhiều, là con trai của Long Tương, là thiếu tướng trong quân đội, hơn nữa hắn tuấn tú thoát tục, thật sự là bạch mã hoàng tử của các cô gái.
Chỉ tiếc là, Triệu Nhược Thần không chút cảm động.
Long Thiên Hành cũng sớm biết Triệu Nhược Thần, nhưng không có tâm tự trêu chọc, bởi vì hắn không phải là một người phong lưu, hơn nữa cha của hắn cũng không cho phép hắn tự hạ thấp bản thân để đi theo đuổi đàn bà.
Nhưng mà, đại thiếu gia của Hoàng gia đã đắc tội với hắn.
Khi đã như vậy, hắn liền nghĩ đến Triệu Nhược Thần, muốn từ nàng để lấy lại mặt mũi, đó là suy nghĩ của hắn, mặc kệ hay là địa vị hay thân phận mà nói, hắn hoàn toàn có thể làm được. Phụ nữ, đều không chịu nổi hấp dẫn.
Càng huống chi hắn tuấn tú lịch sự, con chó kia không thể so sánh được.
Nhưng có một số việc hắn không ngờ, khi hắn cầm hoa hồng đến trước mặt Triệu Nhược Thần, nàng chỉ hung hăng quát một chữ: "Cút!"
Hắn tưởng rằng do nàng ngượng ngùng, cho nên làm mặt dày, nhưng kết quả là, hoa hồng bị đánh bay, sau đó mặt trở nên xanh mét, bị Triệu Nhược Thần tặng cho một cái tát.
Thật ra thì … với thân thủ của Long Thiên Hành, đối phó với Triệu Nhược Thần là có thể, nhưng hắn cho rằng thế là không đúng, nhưng không ngờ rằng, Triệu Nhược Thần cự tuyệt.
Cho dù là có hôn ước với Hoàng gia thì sao, rõ ràng người con gái này không đồng ý, nên chỉ cần nàng đáp ứng, Long gia cũng không thua kém Hoàng gia chổ nào, nếu đấu đến cùng, hắn cũng không phải sợ.
Bị đánh một cái bạt tai, Long Thiên Hành thẹn quá hóa giận, tê tái da mặt. Trước mặt mọi người, hắn là một thằng đàn ông, còn động thủ giáo huấn Triệu Nhược Thần, Triệu Nhược Thần cũng không phải là loại phụ nữ cam chịu.
Hai người đánh nhau kinh động đến giáo quan Dạ ưng, Long Thiên Hành đối phó với Triệu Nhược Thần không có với vấn đề, nhưng so với Dạ Ưng thì kém không ít, bị kéo lại. Sau đó, vẫn rất kích động, tuyên bố rằng Triệu Nhược Thần phải quỳ xuống nhận sai.
Dạ Ưng khuyên can không có tác dụng, cho nên khi thấy Long Thiên Hành kéo người đến đây làm loạn, không cách nào ngăn cản, sai người vội tìm đến lão thủ trưởng trợ giúp.
Nói như thế nào thì Long Thiên Hành cũng là con trai của Long Tương, chuyện này, người bình thường không giải quyết được.
"Đi, xem một chút!"Sắc mặt Đinh Bổn Quân không tốt lắm, loại chuyện này, ngươi tình ta nguyện, người nào cũng không thể nói được gì, nhưng theo đuổi đàn bà như thế thì thật mất mặt. Con trai của Long Tưởng quả thật vô dụng, Lúc đầu, Long – Đinh hai nhà còn chuẩn bị đám hỏi, bây giờ xem ra không cần làm, thật là may mắn, Long Thiên Ngàn, thật sự không xứng làm rể của Đinh Gia.
Mặc dù không quá thích chàng trai trẻ của Tiêu gia, nhưng Đinh Bổn Quân không thể không nói, dưới phương diện phụ nữ, người đàn ông kia mạnh mẽ hơn Long Thiên Hành nhiều, nếu không tại sao tiểu nha đầu của Đinh gia luôn ngó mắt lên trời, lại đòi sống đòi chết vì hắn, bây giờ lại xem cha mẹ như là người xa lạ.
Đinh Ái Quốc cũng đi theo sau, ba người ngồi lên xe, lập tức phía trước có xe mở đường, không bao lâu, đã đến cửa khu huấn luyện của Đặc Chiến Đại Đội.
Đặc Chiến Đại Đội nhân số không nhiều lắm, người có thể đến đây, đều có thành tích đặc biệt trong quân đội, sau khi được huấn luyện ở đây, trở về ít nhất có thể tăng lên một bật, cho nên không giống với trường huấn luyện khác.
Triệu Nhược Thần chính là trợ lý giáo quan ở đây.
Lúc Đinh Bổn Quân đến, ngoài cửa đã bị mười mấy chiếc xe quân dụng chặn lại, không ít binh lính của Long tướng quân, cầm súng thật chặt, không cho bất luận kẻ nào ra vào.
"Buồn cười, bọn chúng thật hồ đồ, vì một chuyện riêng tư, mà điều động nhân mã, chẳng lẽ không coi quân kỷ ra gì?"Đinh Bổn Quân nghe được tin này, vô cùng tức giận, Đặc Chiến Đại Đội do lão quản lý, làm như vậy, rõ ràng là không nể mặt lão.
"Cho bọn chúng một phút, để xe tránh ra, nếu không, cứ cho nổ toàn bộ"
Đối với mệnh lệnh lạnh lùng của Đinh Bổn Quân, tên lính vung tay, mười người cận vệ vọt tới, bên trong rất nhanh truyền ra tiếng kêu: "Thủ trưởng đến, mọi người lui ra…"
Long Thiên Hành đang ngồi ở trên ghế, vẻ mặt nghiêm nghị, tức giận chưa tan, chỉ là người của Đặc Chiến Đại Đội còn trấn thủ ngoài cửa, hai bên đang đánh nhau, hắn không dám ra lệnh công kích, uy hiếp một chút còn có thể, chứ thật sự động thủ, hắn biết là nuốt không trôi. Tiếng quát bên ngoài, làm cho hắn bừng tỉnh, mặt biến sắc, vội kêu: "Mở đường, để Đinh thủ trưởng vào, con mẹ nó, nhanh lên …"
Ra lệnh cho người ta chặn cửa là hắn, bây giờ lại kêu người ta tránh ra cũng là hắn, không còn cách nào, dù hắn có gan, cũng không dám cản đường Đinh thủ trưởng, nếu không trở về sẽ bị cha già cấm cửa.
Chưa đến một phút, đường đã thông, ba chiếc xe chạy vào khu nhà nghỉ của Đặc Chiến Đại Đội, Long Thiên Hành đã đứng chờ ở đây, vẻ mặt tươi cười giả tạo, nghênh đón Đinh Bổn Quân. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Đinh bá, người đến sớm vậy, thật ngại, đã gây phiền phức cho người"
Đinh Bổn Quân trừng mắt liếc hắn một cái, quát: "Lá gan của ngươi ngày càng lớn, nghĩ nơi này là đâu, chợ hả?"
Long Thiên Hành lập tức hét to: "Đinh bá, người không thể thiên vị như vậy được, người của Đặc Chiến Đại Đội vô lễ với con, người xem mặt của con này, bị nàng ta đánh, con chỉ yêu cầu nàng ta nói lời xin lỗi, cũng không quá mức"
"Cha của ngươi cả đời quang minh lỗi lạc, sao lại sinh ra một đứa con không biết xấu hổ, không theo đuổi được người ta, thì ép buộc, ta cũng cảm thấy mất mặt cho Long Tương"Đinh Ái Quốc bên cạnh không nhịn được người trẻ tuổi kia, thật sự là khó hiểu được, tại sao có nhiều người bị mù đến vậy, còn gọi hắn là kinh thành đệ nhất thiếu gia?
Long Thiên Hành không vui, đáp lại: "Chú Đinh, con không biết xấu hổ, cũng là chuyện của Long gia,không cần chú quan tâm, người của Đặc Chiến Đại Đội gây chuyện, nếu chú hạ mình xin lỗi, cháu cũng nguyện ý tiếp nhận"
Quả nhiên là cuồng vọng đến cực điểm, Long Tương mặc dù chức lớn, nhưng trong kinh không phải là do một mình ông định đoạt, Đinh Á Quốc tức giận quát: "Đoạt hết vũ khí của tất cả, tống giam, ai dám động, đạp gãy chân người đó, tôi muốn nhìn thử, Long Tương xem Đinh gia ra gì?"
"Chú Đinh, người không nên quá phận, người phải biết rằng, chúng ta đồng cấp"Không sai, Long Thiên Hành và Đinh Á Quốc, cũng đều chức thiếu tướng, nhưng tư lịch hai người không cách nào so sánh được.
Đinh Bổn Quân im lặng cũng quát: "Chấp hành mệnh lệnh!"
"Đùng … đùng …"Súng nổ, trưởng quan của Đặc Chiến Đại Đội không có quyền này, nhưng cha con Đinh gia tuyệt đối có quyền, một câu lệnh, súng gương lên, nhắm thẳng vào đám người của Long Thiên Hành.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai phe đã cầm súng lên, Long Thiên Hành cắn răng, không chịu yếu thế, Đinh Bổn Quân lạnh lùng hỏi: "Người thật sự muốn chống lệnh ta?"
Một khi động hỏa, có sinh tử, sẽ không còn là chuyện nhỏ, Long Thiên Hành trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt đại biến, sau đó vô lực nói: "Buông vũ khí!"Hắn cuối cùng cũng không dám đấu với cha con Đinh gia, nói cách khác, tư chất hắn không đủ.
Ba trăm binh lính lập tức bị bắt giam, ngay cả Long Thiên Hành cũng không khách khí tống vào nhà giam, lão già tức giận nói: "Báo cho Long Tương, để hắn đến gặp ta, dẫn thằng con trai ngoan của hắn về"
Đinh Ái Quốc gật đầu, lập tức rời đi, Đinh Bổn Quốc xuống xe, nói với trưởng quan: "Đi, đưa Dạ Ưng và Triệu Nhược Thần đến đây, ta muốn gặp họ"
Lão muốn nhìn một chút, hai người của Đặc Chiến Đại Đội, rốt cục là thần nơi nào?
Dù sao Triệu Nhược Thần cũng là con gái của Triệu Quang Bình, lão nên gặp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.