<!-- --> Trở về ba ngày, ba ngày nay, Đinh Mỹ Đình vẫn chưa đi xuống nhà, mỗi ngày đều nằm trong phòng của mình, thương tâm vô lực, nước mắt vẫn tiếp tục rơi. Đối với nàng, cuộc sống sau này, đã không còn vui sướng, không còn hạnh phúc, tất cả mọi thứ đều bỏ đi kể từ ngày ấy, vĩnh viễn biến mất.
Làm mẹ, Vân Mai thật sự rất lắng, vì một người đàn ông xa lạ, mà đứa con gái yêu thương hai mươi năm nay đã biến nàng thành kẻ thù, loại cảm xúc phản loạn này, ngay cả nàng cũng không dám đàn áp mạnh mẽ, bởi vì nàng lo lắng, thật sự rất lo lắng con gái nghĩ quẫn.
Ba ngày qua, nàng đã quan tâm, chở che cẩn thận, yêu thương vỗ về, tinh thần và thể xác của nàng đã rất mỏi mệt, nhưng cho dù là thế, nàng cũng không dám sơ sẩy, con gái là người mà toàn bộ Đinh gia ký thác, quan trọng hơn so với bất kỳ chuyện gì.
"Ba, Mỹ Đình như vậy thật sự không được, cứ tiếp tục như thế, ngay cả người lớn chúng ta cũng không chịu nổi, huống chi nó chỉ là một đứa trẻ. Ba ngày nay, nó không ăn cơm, không nghỉ ngơi, ba hãy nghĩ biện pháp đi. Lòng con thật sự quá đau"
Trong mắt cha mẹ, mặc kệ con mình bao nhiêu tuổi, vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Đinh Ái Quốc từ miệng của vợ biết được những việc đã trải qua. Kỳ thật ông cũng biết, nếu ông ở trong tình huống đó, ông cũng sẽ quyết định như vậy, không chỉ vì gia tộc kia không thích hợp với con gái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1410039/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.