<!-- --> Liễu Yên Nguyệt cười khổ, chuyện này, trong khoảng thời gian ngắn, nàng còn không biết nói với em gái như thế nào.
Ngược lại, Vũ đang lẳng lặng ngồi một bên lại nói chuyện: "em gái, chị với chị của em cũng không còn bé nữa, chuyện tình cảm, có nhiều điểu em không hiểu đâu!"
Đối với "kẻ thứ ba" này, Liễu Yên Hồng tâm lý rất khó chịu, cũng không tin lời của nàng, không khách khí giận dữ "hừ" một tiếng, sau đó nhìn Liễu Yên Nguyệt, nàng muốn biết tại sao?
Nhưng, Liễu Yên Nguyệt lại khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý với Vũ, loại chuyện này, một cô gái nhỏ thật sự sẽ không hiểu được.
"Chị Vũ, thật không phải, em gái tôi hiểu lầm chị, khiến chị phải xấu hổ, nó không phải cố ý, mong chị đừng trách"
Vũ lắc đầu, nhẹ nhàng cười cười, nói: "Thực ra, trong chúng ta không ai phải xin lỗi cả, chúng ta cùng yêu thương anh ấy, mặc dù trước kia tôi không thể xác định, nhưng bây giờ tôi biết, cô cũng không thể thiếu anh ấy được, có đúng không?"
Liễu Yên Nguyệt đáp: "Đúng vậy, mặc kệ sẽ gặp phải chuyện gì, tôi vẫn sẽ yêu thương anh ấy, yêu đến trọn đời"
"Tôi cũng vậy! Đã có lúc, tôi còn tưởng rằng mình đã vĩnh viễn mất đi anh ấy, khi đó tôi vô cùng đau khổ, cuộc sống như địa ngục vậy. Nếu so với lúc đó, thì bây giờ tôi không gì mà không thể chấp nhận cả. Cho nên chung quy mà nói, gặp được người đàn ông này là một may mắn, có thể được cùng yêu anh ấy, tôi sẽ không oán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1409947/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.