<!-- --> Tiêu Thu Phong cũng cười nhạt nói: "Tôi đến Hong Kong đã được Phó lão gia tử chiếu cố, giờ chuẩn bị rời đi đương nhiên muốn thăm viếng để nói một tiếng cảm ơn."
"Tiêu Thu Phong, tôi cảnh cáo cậu, đừng nghĩ rằng tôi có thể tha thứ cho cậu, cậu đả thương đôi mắt của cháu tôi, tôi đã không tính toán, vậy mà cậu còn dám Phó gia tôi mà huênh hoang, tưởng rằng thiên hạ không có công lý sao?"
Tiêu Thu Phong thực muốn cười,lão bất tử giờ mới nhớ tớ công lý, lúc làm tổn hại danh dự một cô gái sao không nghĩ đến điều này.
Nếu không có Tiêu Thu Phong hắn thì Thiên Nhan Duyệt hôm nay đã có kết cục thê thảm rồi,người làm sai sẽ luôn bị báo ứng
"Công lý? Phó lão gia tử nói công lý là Trần Thông Lộ sao, thật đáng tiếc thằng đó không có cách nào dốc sức cho ông được nữa, ông không cần phải chờ nó."
Phó lão gia tử cả kinh, hôm nay người thanh niên này khiến hắn kinh ngạc, đã vượt qua tất cả hai mươi năm qua cộng lại
"Là mày, là mày đã làm!"
Thiết Trụ nhìn thấy vẻ e ngại của lão già, thật ra không muốn tiếp tục dọa hắn, nhưng chuyện giết người không thể làm Tiêu thiếu gia gánh thay cho hắn.
"Lão già, lão đã tính sai, Trần Thông Lộ là ta làm, chỉ một quyền đánh vỡ bụng mà đã vãi đái ra quần, phế vật như thế này, thật đúng không đáng để đánh lịch sự."
Ba người trong Phó gia đều che miệng lại, hình như sắp không nhịn được mà nôn ra.
"Nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1409930/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.