<!-- --> Trên một hòn đảo không người cạnh bờ biển, không ngừng lóe ra những ánh đèn lập lòe. Lúc này đã là ban đêm nhưng không khí ở đây lại rất áp lực.
Hà Năng ngơ ngác đứng im tại chỗ, trên trán thẫm đẫm mồ hôi, khom người lấy lòng nói: "Thân sĩ, nhờ ngài nói hộ với Cảnh trưởng, lần này đúng là ngoài dự kiến".
Ở ngay trước mặt có một lão già phương Tây điển hình đang ngồi. Nếu như không có cỗ khí thế uy nghiêm trên người hắn, thì rất giống như một lão già sắp chết đến nơi.
Nhưng Hà Năng trước mặt hắn không khác gì một con chó ti tiện.
"Thử Vương, mày làm chúng tao rất thất vọng. Hai mươi năm ẩn núp, mày lại phải bỏ tất cả mà chạy, Đông Nam đâu, Thiết Huyết Đoàn của mày đâu?"
Mồ hôi lạnh càng chảy ra nhiều hơn, cả người Hà Năng run lên vì sợ hãi. Bởi vì hắn biết, Thân sĩ đã có ý muốn giết hắn. Hà Năng cũng không biết người này tên là gì nhưng không thể phủ nhận bất cứ kẻ nào trong Hắc Dạ đều rất tôn kính hắn.
Hà Năng không dám giấu diếm, khẩn cầu nói: "Thân sĩ, xin ngài nói giúp với Cảnh trưởng, tôi xin nguyện lập công chuộc tội, hết lòng vì Hắc Dạ".
Trên mặt thân sĩ lộ ra vẻ khinh thường, ngẩng đầu nhìn hai cha con Hà Năng, nói: "Lần này, Cảnh trưởng đã cho mày cơ hội, chúng tao phái ra trợ thủ mạnh như vậy, chính là muốn giúp mày một tay, thống nhất Đông Nam. Nhưng không ngờ rằng mày vô dụng đến vậy, mày căn bản không xứng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-do-thi-cuong-long/1409899/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.