*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Mùa mưa theo sát bước chân vội vàng thu hoạch của mọi người mà tới. 
Sáng sớm, Lập Hạ tỉnh lại trong tiếng mưa rơi tí ta tí tách. Ở dưới chăn da thú đơn bạc được phủ từ nửa thân tới bắp chân, Lập hạ xoay người lăn vào trong lồng ngực người đang nằm bên, cái đầu xù xù không tự giác cọ xát lồng ngực ấm áp. 
Ân Tư Đặc từ sáng sớm đã tỉnh rồi, hắn vừa mở mắt liền phát hiện trời sáng, nhưng trong phòng lại tối om, ánh sáng bởi vì bị chắn ngoài cửa mà xuyên thấu qua khe cửa rọi vào, do trời mưa, nên không khí tựa như cũng tăng thêm một tầng hơi nước dày đặc, ẩm ướt. Ân Tư Đặc cúi đầu xuống liền phát hiện người trong lòng hắn còn ngủ thật say, tư thế ngủ của Lập Hạ có chút trẻ con, cậu giống như đứa bé mà cuộn lại thân thể mình, cả người tròn một cục như quả trứng, nằm không nhúc nhích, trên người còn mặc váy da thú, tóc đen mềm mại tán lạc lên cánh tay Ân Tư Đặc, đôi mắt linh động giấu dưới mí mắt đóng chặt, lông mi dường như vì chủ nhân đang làm mộng mà nhẹ nhàng rung động, làn da trên mặt nhẵn nhụi bóng loáng, là thứ mà bọn hắn – những thú nhân thường xuyên dầm mưa dãi nắng, vốn không thể so sánh được. 
Sáng ngày mưa, không có quá nhiều chuyện có thể làm, thêm nữa sợ chính mình ly khai khiến Lập Hạ không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-di-the-thu-nhan-chi-lap-ha/1339623/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.