Ân Tư Đặc trở về đúng lúc Lập Hạ vừa mới làm xong cơm. Hắn buông gùi trên vai cùng con mồi trong tay, từ phía sau ôm eo Lập Hạ, đưa cậu lãm vào trong lồng ngực mình, cái cằm kiên nghị đặt ngay chỗ cổ của Lập Hạ, “Thơm quá, hôm nay Lập Hạ lại làm món gì ăn ngon sao?” Ân Tư Đặc vừa nói vừa khụt khịt cái mũi, cố ý làm một bộ thèm thuồng chọc cười Lập Hạ.
“Được rồi được rồi, một lát nữa anh sẽ biết.” Lập Hạ quay người lại, múc một thìa thịt sợi đưa đến bên miệng Ân Tư Đặc, thuận tiện duỗi ngón út giúp hắn lau đi dầu dính nơi khóe miệng, nói tiếp, “Ân Tư Đặc, vừa rồi tộc trưởng đến đưa thịt, em mời ông ta đến nhà ăn cơm.”
Ân Tư Đặc nhai hai ba phát liền nuốt xuống thịt trong miệng, “Mời tộc trưởng tới dùng cơm? Muốn nói chuyện đồ ăn sao?” Ân Tư Đặc trầm ngâm một lát rồi nói tiếp “Cũng tốt, vừa vặn những vật trên núi kia anh đều hái đủ, tẹo nữa tộc trưởng tới có thể tự nếm xem sao, đúng rồi, hôm nay trong các món không có đồ sinh trưởng ở không gian của em chứ?”
“Yên tâm đi, em không làm đồ trong không gian. Lúa nước cùng tiểu mạch đều sẽ thu hoạch gần đây, chậm chạp nữa nói không chừng mùa mưa đến không phơi nắng tốt, chúng sẽ hỏng mất, còn có muối, cũng phải phơi nắng một ít mới được, chỉ dựa vào hai chúng ta phơi muối như vậy, căn bản không đủ xem.” Lập Hạ không ngừng múc nước cơm ra từ bên trong bình. Đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-di-the-thu-nhan-chi-lap-ha/1339617/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.