An Á Phi nhìn Lục Hàn Tình, lại nhìn những người trước mặt rõ ràng là dân chạy nạn, hai trong mắt híp lại, khóe miệng treo lên một nụ cười. Thâm hiểm thần bí.
“Ta không nhớ rõ ở phụ cận Kì Huyền có thôn trấn nào gặp nạn.” Thanh âm Lục Hàn Tình hiển nhiên, làm cho người ta nghe không rõ cảm xúc.
Đông Viễn cùng Tây Nam đứng ở phía sau không lên tiếng cúi đầu.
Nam nhân cầm đầu sửng sốt một chút, gậy nắm ở trong tay run lên, “Đem tiền giao ra đây.”
Vài người khác đi theo ở phía sau hắn, cũng thị uy run lên gậy gỗ trong tay, ánh mắt như hổ rình mồi nhìn qua bọn họ.
An Á Phi nghiêng đầu nhìn về phía một thân ảnh hơi gầy yếu đứng ở phía cuối cùng, lại nhìn thấy nam nhân trước mắt rõ ràng muốn trì hoãn, thật đúng là thú vị.
Đối với không ai trả lời câu hỏi của hắn, Lục Hàn Tình cũng không giận, chính là hơi hơi nâng mắt, nhìn về phía bảy người đối diện, hai trong mắt vô ba vô lan, “Đông Viễn, Tây Nam.”
“Vâng, thiếu gia.” Đông Viễn, Tây Nam vừa mới đáp lời xong, bóng người liền vọt tới đối diện.
Những người này tuy rằng che dấu rất khá, nhưng trong mắt kia hiện lên tinh quang, lại làm sao có thể giấu diếm được thiếu gia?
An Á Phi bĩu môi, cảm thấy không thú vị, người này cũng không hỏi nhiều thêm mấy câu, đã cho Đông Viễn cùng Tây Nam đánh qua. “Ngươi không hỏi xem là ai phái tới à?”
Lục Hàn Tình không hỏi hắn làm sao nhìn ra được, chỉ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-di-the-chi-dien-vien-ki/1590691/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.