Cố Dư Lâm:
- Mình không có bạn gái cũ.
Giang Tiêu Nhiên càng luống cuống hơn:
- Sẽ không có… bạn gái hiện tại chứ?
Cố Dư Lâm cười như không cười nhìn cô, cô lập tức khởi động một trăm hai chục ngàn nơ ron thần kinh, thầm nghĩ: Chẳng lẽ có bạn gái hiện tại sao, vậy mà cô vẫn không hay biết gì? Nếu vậy, thì cô là cái gì đây?
Cố bệ hạ chậm chạp không ra chiếu chỉ, trong lòng Giang Tiêu Nhiên càng trống rỗng, giống như đang đánh trống liên hồi.
- Rắc rắc…
Cửa được mở ra.
Một cái đầu chui vào:
- Mình không quấy rầy hai người chứ?
Còn có một cánh tay khác vươn tới, xoa xoa cái đầu kia, đem đầu cô ấy dời ra:
- Bạn nói xem?
Giọng nói Triệu Gia Ánh truyền đến từ cửa:
- Mình nói không có.
Lý Gia Viên cười nói:
- Được rồi, vậy thì không có.
Nói xong, hai người bọn họ liền đi vào.
Giang Tiêu Nhiên: Hai người coi chúng tôi là không khí sao?
Triệu Gia Ánh đi tới, đáng thương mà nâng tay Giang Tiêu Nhiên lên:
- Tiêu Nhiên, bạn làm sao vậy? Chỉ mới vài ngày không ở cạnh mình, bạn liền đem bản thân thành dạng này sao?
- Chỉ tụt huyết áp thôi, không có chuyện gì lớn. Sao các bạn cũng tới, không lên lớp à?
Cô sợ Triệu Gia Ánh lo lắng nên không nói đến việc bị khóa cửa.
- Thừa dịp nghỉ trưa mới tới đây một chút. - Triệu Gia Ánh nói -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-truoc-khi-than-tuong-noi-tieng/2316794/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.