Minh tinh và người thường có nhiều điều khác biệt, khi nhìn vào gương thấy rất đẹp, ngũ quan tinh tế, gương mặt nổi bật giữa đám đông, nhất thời Giang Tiêu Nhiên hiểu được bốn chữ vẻ đẹp hoàn hảo.
Anh đang cầm ly của cô.
Trong lòng Giang Tiêu Nhiên hơi hồi hộp một chút, giống như bị cái gì đánh trúng, hoặc bị ai đó bắt giam.
Anh bị tấn công bởi cái lạnh, mũi ửng hồng nhàn nhạt, khóe miệng lại như đang cười.
Anh trở về, cầm ly của cô đặt trên bàn, nói:
- Áp tay vào ly, nước nóng sẽ giúp em ấm lên.
Cô lấy tay ra khỏi cổ, đưa tay áp vào ly nước, nhiệt độ rất nhanh theo da tràn vào cả cơ thể, ấm áp cực kỳ.
Anh rõ ràng là người sợ lạnh như vậy.
Cô bỗng nhiên cảm động, mũi hơi chua xót, đưa ly dời qua một chút:
- Cùng nhau làm ấm này!
Anh cười, ngón tay lạnh buốt đưa tới:
- Được.
Anh đương nhiên không áp tay lên đàng hoàng, lại áp vào tay cô, đem tay cô áp vào lòng bàn tay anh.
Mùa đông kia, mỗi khi Giang Tiêu Nhiên nhớ lại, không thể giải thích được là cô không hề cảm thấy lạnh.
Lúc học trung học đời trước, Giang Tiêu Nhiên vẫn có một chấp niệm. Vì cô không có yêu sớm nên trong lòng cô cực kỳ hâm mộ cảnh bạn trai đưa nước cho bạn gái. Mùa đông, cô nhìn thấy rất nhiều nam sinh đi qua hành lang, có khi đi qua cả đoàn người, chỉ vì lấy nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-truoc-khi-than-tuong-noi-tieng/2316786/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.