Thẩm Thiên Úc nhìn lại, chỉ thấy Trần Hạ Sinh đeo cặp sách chạy về phía hắn, vừa chạy vừa gọi.
Thẩm Thiên Úc nghi hoặc, không biết vì sao Trần Hạ Sinh lại chạy nhanh như vậy.
“Sao anh không ở cùng cô ấy?”
Chờ Trần Hạ Sinh tới, Thẩm Thiên Úc nhịn không được hỏi.
“…” Trần Hạ Sinh thở dốc, sau đó nắm mạnh tay của Thẩm Thiên Úc.
“…”
“Anh, anh… vì sao em lại đi trước thế?” âm thanh Trần Hạ Sinh khàn khàn mà nghẹn ngào, như đã trải qua tủi thân rất lớn. Tay anh nắm chặt tay Thẩm Thiên Úc không cho hắn thoát.
Thẩm Thiên Úc có chút ngạc nhiên nói:
“Đương nhiên là để chừa không gian riêng tư cho hai người… Sao thế, sao anh lại ra một mình? Trời đã muộn thế này lại để cho con gái đi về một mình sao?”
“Kệ cô ta.” Trần Hạ Sinh không muốn trả lời vấn đề này, kéo Thẩm Thiên Úc đi về phía trước. Thẩm Thiên Úc bỏ tay Trần Hạ Sinh ra: “Anh sao thế?”
“Anh không thích cô ta!” Trần Hạ Sinh đột nhiên hô to một tiếng, làm chim trên cây bên cạnh sợ hãi mà bay đi, anh tiếp tục nói: “Anh không muốn cùng cô ta một chỗ, chỉ muốn cùng em một chỗ thôi.”
“Rồi rồi rồi,” Thẩm Thiên Úc hạ giọng, thực bất đắc dĩ mà nói: “Em biết rồi, anh nói nhỏ thôi được không? Để người ta nghe được hết rồi.”
Trần Hạ Sinh nghe lời ngậm miệng, lại cầm chặt tay em trai, cúi đầu đi về phía trước.
Thẩm Thiên Úc thấy buồn cười, nói: “Muốn cùng em một chỗ? Vậy anh trốn tránh em làm gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-nong-gia/93357/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.