Nhưng mà suy nghĩ nửa ngày cũng không biết nên nói như thế nào. Thẩm Thiên Úc cau mày ho nhẹ, dứt khoát nói:
“Mẹ, tự nhiên nói chuyện này làm gì? Kỳ thật mẹ cũng biết đi.”
Tiếng của Thẩm Thiên Úc rất nhỏ, đây là do một thời gian lâu rồi hắn không nói được, mãi đến giờ vẫn chưa thích ứng.
Nói nhẹ bẫng, nhưng phân lượng lại rất nặng, từng chữ từng chữ đập vào hai người, nặng trịch.
Vưu Kim Liên giả ngốc:
“Biết cái gì cơ?”
Thẩm Thiên Úc nói:
“Con không thích chị khóa trên kia.”
“À, cái này à.” Vưu Kim Liên nói, trên mặt mang theo cười khổ: “Mẹ chỉ là đùa chút, không cần nghĩ là thật.”
Thẩm Thiên Úc nói: “Mẹ, con thì lại nói thật. Không chỉ là cô ấy, sau này con cũng không thích bất kỳ người con gái nào khác.”
Mặt Vưu Kim Liên trầm xuống, quay lại: “Mẹ không hiểu con nói gì.”
Thẩm Thiên Úc dừng một chút, nói thẳng:
“Con giống anh con. Người anh ấy thích là con.”
Tay Vưu Kim Liên bắt đầu run rẩy, hỏi: “Xảy ra từ lúc nào?”
“Con không biết.” Thẩm Thiên Úc lắc đầu, nói: “Lúc anh ấy nói thích con đã rất lâu rồi. Lúc lên trung học thì anh ấy nói.”
“Trách không được, trách không được.” Vưu Kim Liên liên thanh nói, “Trách không được con lên trung học rồi mà nó vẫn muốn đi theo con.”
Cảm xúc của Vưu Kim Liên ngược lại vô cùng bình tĩnh, Thẩm Thiên Úc cẩn thận quan sát một lúc, cảm thấy không thành vấn đề liền tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-nong-gia/3276274/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.