Thẩm Thiên Úc mở to mắt, nói:
“Cái gì? Ý em không phải là như vậy.”
Có lẽ là do thời tiết quá nóng, Thẩm Thiên Úc nhịn không được kéo cổ áo, lại cảm giác không thể thở nổi.
Thẩm Thiên Úc ho khan hai tiếng, nói: “Em không nghĩ như vậy. Chỉ có cảm giác…”
Thẩm Thiên Úc dừng lại một chút, đột nhiên không biết nói tiếp như thế nào. Hắn cố gắng uyển chuyển: “Anh không thấy chúng ta tiến quá nhanh sao? Năm nay em mười tám, tuy rằng từ nhỏ chúng ta đã cùng một chỗ, nhưng cũng không nên nhanh như vậy, người ta nói chuyện yêu đương còn phải hơn hai mươi mới kết hôn, anh hiểu em muốn nói gì mà.”
Thẩm Thiên Úc cũng hiểu được mình suy nghĩ không rõ ràng, nói chuyện bừa bãi, không biết có khiến Trần Hạ Sinh hiểu lầm gì không. Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Em cũng muốn anh cho em thêm chút thời gian, qua mùa đông năm nay, nếu em có thể qua được mùa đông này, chúng ta lại…”
Thẩm Thiên Úc không ngừng hít thở, hắn cảm giác ngực bị đè nén rất đau, căn bản không thở nổi. Hắn xoay người mở cửa sổ, gần như nằm sấp ra bên ngoài, Thẩm Thiên Úc há to miệng hô hấp, miễn cưỡng nói: “Chúng ta lại…”
Phổi giống như bị cái gì đó rất dính bám chặt, Thẩm Thiên Úc không thể nào hô hấp được, hắn ngửa đầu, trước mặt tối sầm, tiếng tim đập rất mạnh khiến hắn thống khổ không chịu nổi.
Trần Hạ Sinh sửng sốt một chút vội vàng tiến tới: “Hoa nhi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-den-nong-gia/3276268/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.