Sáng sớm hôm sau.
Trời gần bước sang mùa xuân, không còn cái se lạnh của mùa đông nữa, thay vào đó là sự ấm áp, tươi non của trời đất.
Năm giờ sáng, Tiết Phong đã lên đồ đâu vào đấy, giày thể thao, quần short, áo ba lỗ...
Anh đi chạy bộ. Bởi vì tinh thần hào hứng, và bởi vì yêu...
Cô gái anh thích, hình như cũng thích anh rồi...
Vì nơi anh sống nằm gần Đông Cam, thế nên anh chọn đi xe đạp đến công viên ở gần đó luôn. Khỏi cần lái xe hơi, vừa bất tiện vừa phiền phức.
Nghĩ là làm, anh liền đi thẳng vào nhà để xe, lôi chiếc xe đạp loại thể thao, có yên xe đằng sau ra khỏi đó.
Chà cũng lâu quá rồi, anh mới đi xe đạp lại, có chút ngờ ngợ.
Lau sạch sẽ chiếc xe một hồi mới xong, nhìn con xe đạp bóng loáng, đôi mắt anh đầy hài lòng...
"Wao, không tệ lắm.."
Giờ thì đi được rồi.. Tiết Phong rời khỏi nhà, đã là sáu giờ đúng.
.....
Công Viên.
Bình minh vừa mới chớm trên đầu những hàng cây xanh mới đâm trồi non xanh mướt sau một mùa đông giá lạnh.
Phải nói tâm tình người ta tốt, nên nhìn đâu cũng thấy đẹp, thấy tốt cả.
Tiết Phong phóng xe đến công viên chưa đầy 15 phút..gửi xe ở nhà giữ xe, anh rảo bước trên vỉa hè công viên..
Bước xuống đường lớn trong công viên, anh bắt đầu chạy bộ.
Khu công viên này khá lớn, buổi sáng cũng không có nhiều người tới cho lắm. Chỉ vài ba người già đi tản bộ cùng nhau, vài ba sinh viên cùng nhau chơi cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-lan-nua-quyen-2/1474624/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.