Buổi Tối.
Ngự Viên Lục Gia.
Mọi người trong nhà vô cùng lo lắng, khi Mạc Hân và Triển Hà đi từ chiều hôm qua đến giờ vẫn chưa về.
Hai đứa bé nhớ mẹ, khóc mãi không thôi. Thiên Bảo được ông nội bế, Thiên Trình được bà nội bế, dỗ hết sức, mà vẫn không nín.
Tử Thanh cũng làm đủ trò, nhưng vô dụng, cậu nhóc Thiên Bảo khóc càng to hơn.
Cả một nhà, từ gia chủ đến người hầu, hơn cả trăm người vậy mà không ai dỗ được hai thằng nhóc con, làm cả trang viên nhốn nháo.
Từ bên ngoài, tiểu Thất chạy nhanh vào, thở hổn hển... "Lão gia, phu nhân...thiếu phu nhân về...về rồi... còn.... còn.." Tiểu Thất vừa mệt vừa sợ, lắp bắp nói không thành câu..
" Còn cái gì....nói rõ ràng cho ta.." Lục Minh Tử Duệ tức giận quát, làm Thiên Bảo đang sắp nín khóc lại được phen gào to.
"Oa...oa..."
Đám hạ nhân lại điên đầu...nhốn nháo...
Tiểu Thất cố gắng bình tĩnh, chưa kịp nói tiếp thì từ ngoài cửa lớn, Mạc Hân đi vào, đi sau cô là Tử Thiên.
Vừa nhìn thấy anh, một mảnh im lặng yên tĩnh, ngay cả Thiên Bảo, Thiên Trình đang khóc lớn cũng im bặt.
Thiếu...thiếu...thiếu..gia. Đám hạ nhân lắp bắp, sợ hãi, bọn họ gặp ma có phải không? Không phải thiếu gia chết rồi sao? Vậy còn người này....người này...
"Cha, mẹ , là con đây, con về rồi." Tử Thiên bước đến trước mặt hai ông bà, quỳ xuống nói.
Lục Minh Tử Duệ và Chu Thanh Vũ bất giác buông hai cậu nhóc ra, Thiên Bảo vừa thấy mẹ liền chạy ngay đến bên cạnh. Còn Thiên Trình cậu không chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-lan-nua-quyen-2/1474601/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.