Bảy giờ sáng, Triển Hà có mặt ở bên ngoài. "Thiếu phu nhân, đến giờ tới cuộc hẹn rồi."
Mạc Hân đang ngồi trên ghế chải đầu, hơi cau mày, "tôi biết rồi, chị xuống xe đợi tôi trước đi."
Triển Hà bên ngoài nghe Mạc Hân trả lời. Cô xoay người đi xuống trước.
Bốn năm qua, Triển Hà luôn luôn bên cạnh Mạc Hân, cho nên tính cách của Mạc Hân, cô khá hiểu, bề ngoài, Mạc Hân lạnh lùng, mạnh mẽ kiên cường, nhưng bên trong lại vô cùng ấm áp.
Cũng đúng, một thân gánh vác hai công ty, lại chăm sóc cho hai đứa con, cô muốn yếu đuối, cũng không thể yếu đuối. Không thể mạnh mẽ, cũng phải buộc bản thân phải kiên cường.
Tất cả, chỉ vì một câu nói của cô với cha chồng mình, đó còn là lời hứa của bản thân cô.
Cô phải làm luôn vai trò của Tử Thiên. Vừa làm cha vừa làm mẹ. Đó là trách nhiệm.
Hách Liên Mạc Hân không nghe Triển Hà trả lời, biết Triển Hà đã đi rồi, cô mới thở dài. Trước mắt mọi người, cô buộc bản thân phải mạnh mẽ.
Giá như, anh còn bên cô thì tốt biết mấy. Bỏ đi suy nghĩ trong đầu. Cô bước tới tủ đồ. Lôi ra chiếc đầm màu tím nhạt, được thiết kế theo kiểu kín cổng cao tường.
Bước ra khỏi phòng, cô đi nhanh xuống lầu. Liền gọi mẹ chồng, "mẹ ơi, chăm sóc Thiên Bảo Thiên Trình giúp con."
Chu Thanh Vũ từ trong bếp bê tô súp đi ra, thơm phức, "Hân, con không ăn sáng sao?"
Cô đi vội vàng, lắc đầu. "Chị Hà đang đợi con, lát con ăn ngoài. Con đi nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-lan-nua-quyen-2/1474595/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.